CÂU CHUYỆN SỐ 5 CHẾT LÀ NIỀM VUI CỦA NGƯỜI HÀNH THIỆN LÀ SỢ HÃI CỦA NGƯỜI HÀNH ÁC Nói đến thôn Lộc An thời
CÂU CHUYỆN SỐ 5 CHẾT LÀ NIỀM VUI CỦA NGƯỜI HÀNH THIỆN LÀ SỢ HÃI CỦA NGƯỜI HÀNH ÁC Nói đến thôn Lộc An thời
ĐỀ 4 Từ khi dựng nước Văn Lang đến nay năm nghìn năm, nhưng dư âm vẫn mãi vang động vào sông núi, trong linh
NGỌN ĐUỐC SOI DƯỜNG Ngọn đuốc sáng lên, cả đất trời Sáng cho non nước, sáng vì đời Sáng trong chia sẻ, nhiều đuốc sáng
CÓ MẤY AI Thử hỏi trên đời, có mấy ai Đứng lên dám nói, những trái sai Vượt qua sợ hãi, lòng bất khuất Đối
HÃY CHỜ ĐÓ Khí phách Rồng Tiên, mấy nghìn năm Từ ấy đến nay, vẫn oai linh Sử Tử oai hùng, nơi đất Tổ Sơn
THEO TRỜI CÒN LO GÌ NỮA Sống có Nguồn, thời còn lo gì nữa Cây vững gốc, thời mấy thuở héo cành Một cuộc sống,