ANH LINH TIÊN RỒNG Trải qua bao lớp thế thời Việt Nam vẫn mãi con Rồng cháu Tiên Nghìn năm đô hộ ngoại bang Cũng
ANH LINH TIÊN RỒNG Trải qua bao lớp thế thời Việt Nam vẫn mãi con Rồng cháu Tiên Nghìn năm đô hộ ngoại bang Cũng
ĐỔI ĐỜI VĂN MINH Nhìn cuộc sống, lần hồi no ấm Mà lòng tôi, sung sướng biết bao Nước non đã có tự do Mưu
BAO GIỜ ANH TRỞ LẠI Anh còn ở đâu chứ Người ta đi hết rồi Họ đã về Cội Nguồn Tìm mùa xuân hạnh phúc
SAO ANH CÒN TRỞ LẠI Về Nguồn Cội, sao anh còn trở lại Tiếc mà chi, cảnh rét lạnh mùa đông Bao khốn khổ, luôn
NON NƯỚC ĐỔI THAY Nhìn non nước, xuân về phơi phới Ánh bình minh, tỏa sáng trời nam Thế thời đổi mới đi lên Làm
KHÔNG DẠI GÌ Không dại gì, rời xa Nguồn Cội Mất Gốc rồi, lặng lội bơ vơ Biển trần vất vã gian nan Biết bao