NHU NHƯỢC, ANH HÙNG Thật sai lầm, lìa xa Nguồn Cội Mất Gốc rồi, tai họa truyền miên Làm cho non nước đảo điên Nồi
NHU NHƯỢC, ANH HÙNG Thật sai lầm, lìa xa Nguồn Cội Mất Gốc rồi, tai họa truyền miên Làm cho non nước đảo điên Nồi
LỜI TỰA 30 Qua cơn giông bảo, trời bổng trong hơn nắng hồng rực rỡ, gió nồm nhẹ nở làm mát cả lòng người. Mùa
RỒNG TIÊN LÀ NHƯ THẾ Trên đường Tổ Quốc quê hương Ta lên Nguồn hay xuống Biển Ở đâu Ta cũng gặp Những con Hồng
VÔ SƯ TRÍ Lắng lặng tịnh yên thế mà hay Tâm linh sáng suốt những tháng ngày Giả chân, chân giả đều tỏ rõ Hết
ƠN TRỜI, ĐẤT. ƠN TẠO HÓA TỔ TIÊN Muôn vật, nhờ Trời ơn dưỡng nuôi Chăm nắng, tắm mưa, tốt xinh tươi Trăng ru, gió
CÔNG ƠN NGƯỜI, Muôn vạn sự, nhờ ơn Quốc Tổ Rưới cam lổ. cứu khổ chúng dân Làm cho tan biến tối tăm Rõ đường