ĐẾN MỘT MÌNH
ĐI CŨNG MỘT MÌNH
Trần gian Hồn đến một mình
Nhân duyên trần thế gia đình nước non
Khéo tu trở lại Quê Tiên
Dụng tu thời phải lênh đênh luân hồi
Duyên nợ, nợ duyên tạm thời
Hết duyên hết nợ đi vào ly tan
Sống đời sa đọa dối gian
Hồn sa địa phủ hết mong anh lành
Sống cần rõ lối hai đường
Thiên siêu, Ác đọa, luật trời xưa nay
Mãn trần nhắm mắt xuôi tay
Ra đi cũng chỉ cô đơn một mình
Duyên trần trả lại cho trần
Linh Hồn có đạo trở về Quê Tiên
Đừng quên Nguồn Cội nhớ ghi
Không còn lạc lối mãi đi đúng đường
Trần gian Hồn đến một mình
Nhân duyên trần thế gia đình nước non
Mãn trần hết nợ hết duyên
Ra đi tay trắng, cô đơn một mình
Duyên trần, trả lại cho trần
Mang theo cái nghiệp Ác, Lành do Ta
Nghiệp lành thời mãi thăng hoa
Nghiệp Ác thời mãi đọa sa luân hồi
Luật Trời, luôn mãi công bằng
Gieo nhân kết quả, vạn đời vẫn Y
Đến rồi đi,
Đến thời tay trắng
Khi đi khác nào
Nợ duyên ly hợp sự đời
Có thời có đó đến hồi tay không
****
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————
