MÊ, TỈNH, DO TA
Không về, Nguồn Cội lìa xa
Chênh vênh cuộc sống là đà mây trôi
Tai ương cứ mãi vòng xoay
Khổ chồng lên khổ đắng cay cuộc đời
Mãn trần lạc mất đường về
Quên trời xa thẳm đọa đày trầm luân
Giật mình tỉnh giất nam kha
Đường mây nẻo gió bỏ qua về Nguồn
Về Nguồn làm lại cuộc đời
Cho tâm an lạc vận thời nở hoa
Không còn tai họa, họa tai
Làm đâu được đó giàu sang an lành
Mãn trần trở lại quê trời
Không còn sanh tử luân hồi đọa sa
Gốc còn cành lá sum sê
Gốc mất cành lá ê chề héo khô
Nguồn còn phúc, lộc mãi vô
Vận thời hưng thịnh điểm tô huy hoàng
Xưa nay lạc Cội lạc Nguồn
Nên đời khốn khổ, khốn cùng lao đao
Mộng trần tỉnh giấc chiêm bao
Rõ đường chân thật suốt thông Đạo Đời
Đời là cuộc sống tạm thời
Đạo là cuộc sống vĩnh hằng trường sanh
Đời là thể xác, dưỡng nuôi
Đạo là Chân Lý, món ăn Linh Hồn
Về Nguồn về Cội sáng bừng
Vô Minh tan biến ửng hồng Bình Minh
Tỉnh, Mê, là tại do Ta
Phải đâu ai đó ban cho mà lầm
***
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————————-
