QUÊ HƯƠNG THIÊN ĐÀNG
Trần gian nghèo khổ có chi
Chỉ là cõi tạm có chi bận lòng
Quê hương Thiên Giới cõi trời
Mới là quê chính Thiên Đàng Cõi Tiên
Giàu, nghèo, ở chốn trần gian
Ra đi tay trắng như nhau mãn trần
Cái hay là nhớ đường về
Cội Nguồn giữ vững tựa kề sớm hôm
Tuy nghèo nhưng được bình yên
Lương Tâm trong sáng Phật, Tiên còn gì
Lạc Nguồn mới thật khổ nghèo
Mãn trần khốn khổ lạc loài bơ vơ
Linh Hồn nghèo xác nghèo xơ
Luân hồi sanh tử u minh đọa đày
Trần gian cõi tạm tuy nghèo
Mãn trần trở lại Thiên Đàng Quê Tiên
Từ đây muôn kiếp giàu sang
An vui hạnh phúc biết bao đẹp lành
Thế gian có thế có quyền
Nào mang theo được khi Hồn ra đi
Sao bằng nhận Tổ quy Tông
Tu nhân tức đức rõ thông lời Trời
Từ đây muôn vạn ức đời
Uy Linh vạn cõi rạng ngời Hồn Linh
Tiền tài vật chất trần gian
Chỉ là giả tạm phải đâu vĩnh hằng
Cái vui, vui mãi theo mình
Chính là giác ngộ không gì vui hơn
Giàu sang, giàu mãi bình an
Giàu Đạo, giàu Đức, thênh thang sang giàu
Quê hương hạnh phúc vĩnh hằng
Chính là thiên giới thiên đàng bồng lai
Phải đâu cõi tạm trần gian
Đến đi trú ngụ chóng qua cuộc đời
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————————————
