CŨNG CON NGƯỜI
NHƯNG CÓ KHÁC
Khi sanh ra, cũng như bao người khác
Cũng lớn lên, trong cuộc sống đời thường
Cũng mộng mơ, cũng vui, buồn, cười, khóc
Khi lớn lên, và chỉ trong chốc lác
Liền ngộ ra, cuộc sống thật vô thường
Mới thấy đó, nhưng đi vào cõi chết
Hồn ra đi, trong cô quạnh trống không
Có phải chăng, Ta đến trần tu luyện
Đến rồi đi, theo tiến hóa Hồn Linh
Đường trở về, chính là đường Nguồn Cội
Khi mãn trần, Ta trở lại quê Tiên
Cũng con người, nhưng kẻ siêu người đọa
Cũng con người, nhưng kẻ Giác người Mê
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————————-
