TỈNH ĐI

TỈNH ĐI

Đời người sống được bao lâu
Mắc chi gieo khổ gieo sầu bản thân
Đời người chớp mắt qua nhanh
Có chi mà phải tranh giành với nhau
Hận thù càng lại thêm sâu
Để rồi cùng khổ biết bao khốn cùng
Thế gian lắm chuyện khôi hài
Người vui kẻ khổ nhập vai tấm tuồng
Thánh, Thần, thường lội ngược dòng
Khổ đau vẫn sống, mĩm cười vô tư
Mãn trần trở lại quê Tiên
Mắc chi ôm lấy não phiền trong tâm
Tỉnh đi giấc mộng phù vân
Cuộc đời giả tạm qua mau được gì
Lấy ân trả oán thiện lành
Ấy là Đạo, Đức, đạt thành đỉnh cao
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————————

Leave a Reply