KHỔ, CÓ CĂN
Bây giờ bao chuyện thế gian
Lắm điều nghịch cảnh họa mang chẳng cùng
Thời nay Đạo, Đức, ít dùng
Chỉ toàn mang trá khắp cùng mọi nơi
Cội Nguồn thời lại bỏ rơi
Chạy theo mê tín, tôn vinh Tà Quyền
Đi vào kiếp nạn khốn cùng
Lâm nguy cuộc sống khó mòng bình an
Đói nghèo cứ mãi đeo mang
Chiến tranh loạn lạc ngoại xâm hại đời
Lạc Nguồn lạc Cội để rồi
Như cây mất Gốc cuộc đời thảm thê
Cái mê cứ mãi lầm mê
Sao không chịu tỉnh tìm về Ông Cha
Sướng gì làm quỷ làm ma
Làm Tiên, làm Phật, phải là hơn không
Về Nguồn muôn sự bình yên
Còn hơn mất Gốc đảo điên sơn hà
Về Nguồn hạnh phúc sang giàu
Còn hơn mất Gốc cúi đầu ngoại xâm
Mất Gốc thời mãi tối tăm
Lạc Nguồn thời mãi ăn nằm chông gai
Thảm đời cuộc sống là đây
Nếu không thức tỉnh mà quay về Nguồn
Khổ có căn, cũng bởi do mình
Phải đâu ai khác lạc đường Ông Cha
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————-
