TRẢ LẠI ĐỜI
Trả lại đời, bao nỗi buồn thế tục
Đời khốn cùng, cảnh địa ngục trần gian
Nỗi đau thương, bao nỗi buồn vô tận
Như bọt bèo, theo dòng nước cuốn trôi
Trả lại đời, với tháng ngày lận đận
Chẳng được gì, vì đời bạc như vôi
Rời lối mộng, Ta trở về Nguồn Cội
Quê hương trời, nào phải tận xa xôi
Có gì đâu, quay đầu là tới bến
Khi mãn trần, đường rõ lối Ta đi
Vững tay chèo, không còn gì lo lắng
Vững Gốc rồi, thời trở lại quê tiên
Trả lại đời, bao nỗi buồn thế tục
Đời khốn cùng, cảnh địa ngục trần gian
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————————-
