HAI DÒNG Ý THỨC, NHẬN THỨC
TÀ, CHÁNH, KHÁC NHAU.
Trong hệ Ý Thức Nhận Thức, có hai dòng Ý Thức, Nhận Thức, Tà- Chánh khác nhau, không nói là đối nghịch nhau.
1, Hệ Ý Thức Nhận Thức Chân Chánh,
2, Hệ Ý Thức Nhận Thức Mê Muội
Hệ Ý Thức, Nhận Thức Chân Chánh, luôn đi vào hướng nội, như tôn thờ Cha, Ông, tôn thờ Quốc Tổ, tôn thờ Tổ Tiên, Cha Mẹ Trời như Cây có Gốc, như Sông có Nguồn, đi vào Thành Nhân.
Hệ Ý Thức, Nhận Thức hướng về Nội Tâm lần lần nhận ra cái Gốc sanh ra Ý Thức Nhận Thức, đi vào Giác Ngộ
Thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, cao hơn nữa Thành Chánh Đẳng Chánh Giác.
Tóm Lại: đi vào Hướng Nội, là con đường đi đúng, đi trên con đường thành Nhân, thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, thành Chánh Đẳng Chánh Giác.
***
Sự Hướng Ngoại chỉ là đi vào thất bại, khó mà thành Nhân, cũng như đánh mất Lương Tâm. Thời không bao giờ trở thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa. Đã không trở thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, thời khó mà nhận ra Chân Tâm Chân Tánh, nên không bao giờ trở thành Chánh Đẳng Chánh Giác được.
Phật trong Tâm không tìm
Tìm Phật Ma ngoài đường
Nghĩ đời càng nghĩ càng thương
Luống công tìm Phật thành công dã tràng
Phật Tâm mới là Phật vàng
Phật ngoài tìm kiếm , đất, đồng, xi măng
Phật Linh luôn ở Tâm Linh
Ngoài Tâm không Phật, rõ thông Đạo thành
Tâm Kinh rộng lớn không ngằn
Bờ kia mau đến thường hằng Tánh Chân
Thiên Ý vô thượng thậm thâm
Một câu một chữ cũng lên Ông Hoàng
Báu Châu Văn Hóa Cội Nguồn
Có rồi thời mãi uy quyền vinh hoa
Có tài lạc Cội chông gai
Chữ tài liền với chữ tai một vòng
Phật đâu ở tận chân trời
Thánh, Thần, Tiên, Phật rõ ràng nơi Tâm
Hai dòng Ý Thức rõ thông
Chánh, Tà, đen, trắng, mảy lông tận tường
Hướng Nội trở lại Thiên Đàng
Hướng Ngoại bỏ Nội rơi vào Cõi Âm
Ấy là Định Luật Ý Thiên
Trở thành Chân Lý, Phật, Tiên, truyền đời
Văn, Thơ, Triết. Truyện, Ý Trời
Không gì hơn được chỉ là một câu
Hai dòng Ý Thức khác nhau
Đi vào tỏ rõ đến nơi cõi bờ
Bến mê cũng đã xa lìa
Đến nơi Bờ Giác vĩnh hằng an vui
***
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————————
