ĐỊNH LUẬT TỰ NHIÊN
Tu nào phải, bỏ buông tất cả
Mà chỉ là, bỏ ác mà thôi
Tu nhân tích đức càng thêm
Mới nên Ông Phật, Ông Tiên, Ông Thần
Định luật trời, buông là chấm hết
Chẳng còn chi, tay trắng, trắng tay
Đến khi nhắm mắt xuôi tay
Đi vào buông bỏ sạch băng chẳng còn
Ấy là luật, sự thường trần thế
Bỏ và Buông, tự đến xưa nay
Không ai tránh thoát được đâu
Cần gì buông bỏ đi sai Luật Trời
Buông với Bỏ, tới hồi cũng đến
Giàu hay nghèo, quyền quý cao sang
Con đường buông bỏ, bỏ buông
Rời xa cõi tạm trắng tay lìa trần
Buông là buông, những gì tai hại
Nào phải buông, buông sạch không còn
Lấy đâu ra đức theo mình
Công trình công quả đi vào trống không
Buông là Đạo Luật tự nhiên
Ấy là nhắm mắt xuôi tay lìa trần
Mấy ai mang được những gì
Trắng tay khi đến, chẳng còn khi đi
Buông là buông bỏ ác tâm
Chỉ là bỏ ác hại nhân hại đời
Phải đâu rời bỏ thế thời
Quên non quên nước đi vào bất nhân
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————
