TỈNH ĐI ANH
Nhìn anh cứ mãi lạc Nguồn
Em thương anh lắm em buồn anh ghê
Gốc mất đời anh thảm thê
Lạc Nguồn anh mãi bơ vơ lạc loài
Lạc vào bể khổ luân hồi
Súc sanh địa ngục ra vào, vào ra
Lạc vào chốn quỷ yêu ma
Hết mong trở lại Quê Hương Thiên Đàng
Em thương anh lắm, em buồn
Buồn cho số phận lạc loài bơ vơ
Hồn Linh mất Gốc u mê
Phúc tan, lộc tận, còn chi an lành
Tỉnh đi anh, trở lại Cội Nguồn
Cùng em sánh bước trên đường Ta đi
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————–

Thơ hay quá… Chúc TG vui khỏe.
LikeLike