THỨC THỜI
Bao năm chìm đắm u minh
Khổ chồng lên khổ không yên ngày nào
Sống bằng con mắt phàm trần
Nên không thấy rõ con đường Ta đi
Phải chăng mê muội ngu si
Trí mù nào thấy Ý Thiên Mặt Trời
Dù cho trước mặt, trên đầu
Cũng không thấy được Mặt Trời Ý Thiên
Lạc vào sanh, tử, điêu linh
Súc sanh địa ngục vào ra, ra vào
Lầm than khốn khổ vạn đời
Nguyên do lạc Cội lạc Nguồn mà ra
Lạc Nguồn đánh mất Kim Đan
Nên không sáng trí u mê u mù
Gốc mà đánh mất không còn
Nhựa Trời không có mắt Thần u minh
Nên không thấy rõ đường đi
Họa tai, tai họa không sao nghĩ lường
Trò đời, thời lắm cảnh tuồng
Làm cho sa ngã, hết còn siêu sinh
Thiên Đàng mất lối đi lên
Lạc vào ba nẻo hết mong an lành
Giờ đây nghĩ lại tỉnh hồn
Tìm về Nguồn Cội Mắt Thần sáng ra
Cội Nguồn Cam Lộ Ma Ha
Chửa mù Thần Nhãn sáng ra hết mù
Thần Nhãn trở lại sáng ngời
Đường đi nẻo bước vững vàng từ đây
***
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————————–
