CHÂN LÝ CỦA ĐẠO
Vì lạc Cội lạc Nguồn, đi vào luân hồi, trải qua vô số kiếp, mang theo những nghiệp, Ác, Thiện, mà Họa, Phúc, Sướng, Khổ, khác nhau.
Chúng Ta là những con người, có Nguồn Gốc Từ Trời. Nhưng không mấy ai biết được điều nầy, nên thường đi vào lạc Cội lạc Nguồn, như cây mất Gốc, như sông mất Nguồn. Phước, Lộc, Thọ, không còn.
Lạc Cội lạc Nguồn, có nghĩa là lạc mất Phước, Lộc, Thọ, đi vào luân hồi sanh tử, tìm lại Phước, Lộc, Thọ, nhưng tìm mãi không bao giờ có được, có rồi lại mất, mất rồi lại tìm, tìm mãi vô lượng ức kiếp. Nhưng không bao giờ viên mãn Phước, Lộc, Thọ. Vì kiếp nào cũng lạc Cội lạc Nguồn. Không bao giờ Hướng Nội, Nhận Tổ Quy Tông, Nhận Bổn Quy Chân.
Mãi chạy theo ngoại cảnh, lạc vào cảnh giới Vô Thường, tìm kiếm Phúc, Lộc, Thọ, tranh giành Phúc, Lộc, Thọ, tạo ra bao nghiệp Ác, để rồi sa đọa trầm luân.
Vì Hướng Ngoại, đi vào Tôn Thờ Thần Quyền, sa vào Mê Tín Dị Đoan, tuy có công tu hành nhưng chẳng thành gì cả, hành Thiện thời gặt Phước, hưởng hết Phước thời gặt Họa. Cứ như thế mà xoay vần lặp đi lặp lại truyền miên, theo Luật tự nhiên, hết đêm tới ngày, hết ngày tới đêm. Mấy ai giàu mà hành Thiện, giữ cái giàu muôn đời, phần đông giàu thường là hành Ác.
Thường là trở về Cội Nguồn, hầu hết là đi vào Giác Ngộ hiểu rõ siêu đọa. Trở thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa an vui tự tại mãi trên Thiên Đàng.
Chúng Ta đừng bao giờ, biến mình thành kẻ lạc Nguồn lạc Cội, mà hãy vững Nguồn vững Cội. Thời sự thành Đạo không còn xa. Khi chúng Ta làm chủ được Chân Tâm Chân Tánh, Lương Tâm. Nhận Tổ Quy Tông, Nhận Bổn Quy Chân, thời chúng Ta đã rời khỏi bến Mê đến bờ Giác, ấy là Chân Lý của Đạo.
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————————————
