BỒNG LAI QUÊ NHÀ
Bời bời thao thức trong đêm
Chợt nghe tiếng gió bên thềm rung cây
Lòng tôi cứ nghĩ đâu đâu
Đời trần chớp mắt qua cầu gió bay
Cõi trần giả tạm xưa nay
Thời gian vùn vụt tên bay hết đời
Nếu không về Côị, về Nguồn
Thân trần đã mất Linh Hồn về đâu
Mênh mông sóng vỗ lao xao
Thuyền người không bến biết đâu vào bờ
Nếu không về Cội nương nhờ
Đi vào tăm tối mịt mờ tối tăm
Đường lên thiên giới xa xăm
Sa chân lạc xuống âm ty nghìn trùng
Không may trở lại Thú, Cầm
Coi như khốn khổ vạn đời ức năm
Bừng bừng thức tỉnh u mê
Vững Nguồn vững Cội mà về Thiên Bang
Sống trong tự tại an vui
Thiên Đàng Cực Lạc, Bồng Lai Quê Nhà
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————————
