KHỔ BIẾT BAO

KHỔ BIẾT BAO

Những người lạc Cội, lắm khổ đau
Thăng trầm tai họa, những lao đao
Chỉ vì mất Gốc, đời khô héo
Hạnh phúc mãi tìm, chẳng thấy đâu
Luân hồi sanh tử không hồi kết
Trăm nghìn ức kiếp, khổ biết bao
Mới hay cái khổ, rời Cội Gốc
Phước tan đức mỏng, hoạ, lao đao
Sống mà mất Gốc, đời tự héo
Bồng bềnh trôi nổi, lạc ngàn khơi
Khó mong trở lại miền Thiên Giới
U minh mờ mịt, những tả tơi
Tại sao tại bởi, vì ngu dốt
Mất Gốc còn gì, đời tốt được sao?
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————–

Leave a Reply