NHẬN THỨC, VÀ GIÁC NGỘ

NHẬN THỨC, VÀ GIÁC NGỘ

Giác Ngộ là sự đánh dấu, bước ngoặt, tìm về Cội Nguồn. Sự mở đầu nhận thức, trên con đường giải thoát.
Giải Thoát Nô lệ, Nộ Lệ Kiến Thức, Nô Lệ Thần Quyền, Nô Lệ Ngoại Xâm. Làm chủ vận mệnh, Ra khỏi Sanh Tử, đi vào làm chủ sanh tử, làm chủ Non Sông Đất Nước.
Trở về Cội Nguồn là con đường cứu cánh, trước hiểm họa nô lệ ngoại xâm, tiến tới Dân Giàu Nước Mạnh. Xã Hội Công Bằng, Bình Đẳng, Dân Chủ Văn Minh.
Lịch sử cũng đã cho Ta thấy. Xa Nguồn lạc Cội. Dù sống có Đạo Đức có Nhân, có Nghĩa, có Trung, có Hiếu, hiểu Lễ, Giữ Tín, nhưng mãi không thành Đạo, dù cố gắng cở nào cũng vậy.
Vì sao lại thế ? Vì Trung, Hiếu, Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín, trăm đường, nhưng chỉ có một đường thành Đạo mà thôi. Đó là Nhận Tổ Quy Tông, nhận Bổn quy Chân, đi vào Hướng Nội làm chủ Chân Tâm, Chân Tánh, sống đúng Lương Tâm, thời tánh Đức tự có Trung, Hiếu Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín tỏa sáng. Đi vào Đại Ngộ Thành Đạo.
Tuy có Nhân có Nghĩa có Trung có Hiếu, nhưng Nhân, Nghĩa, Trung, Hiếu với Bè Đảng, Trung, Hiếu, Nhân Nghĩa với bè Phái. Không liên quan gì đến Cội Gốc của Trung, Hiếu, Nhân, Nghĩa, dù có Lễ, có Trí, có Tín chẳng qua đi vào nhân cách đối kháng, đối nhân xử thế ngoại dao mà thôi. Cái Gốc của Nhân, Nghĩa, lễ, Trí, Tín chính là Tánh Đức Lương Tâm Chủng Tánh Đà La Ni. Sống đúng Lương Tâm.
Thời lòng Trung, Hiếu, Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín tỏa sáng đi vào Thành Đạo, tức là Nhân Đạo đã thành.
Có công Trung, Hiếu, Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín, theo Bè theo Phái, đảng phái đi vào Công Cốc. Sự Trung, Hiếu, Nhân, Nghĩa ấy dẫn đến anh hùng lạc Đạo. Cái Công Trung, Hiếu, Nhân, Nghĩa thời có, nhưng cái Quả thời không, cứ như thế trải qua vô lượng kiếp. Nếu không thức tỉnh thời dù cho Trung, Hiếu, Nhân, Nghĩa vạn đời cũng không thành Đạo. Uổng công làm kiếp con người. Nói chung là Anh Hùng Lạc Đạo.
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————————————–

Leave a Reply