ĐÁP SỐ, ĐÚNG, SAI.
THÀNH, BẠI. RÕ LỐI
Hướng Ngoại tìm cầu có ba lối
1, Thấy, Nghe, Hay, Biết. Của Ý Thức, Nhận Thức, Bỏ Gốc Dương Nội, chạy theo Hướng Ngoại, khó mà thành Nhân.
***
2, Thấy, Nghe, Hay, Biết. Của Ý Thức, Nhận Thức xa rời Lương Tâm, chạy theo ngoại cảnh, đi vào Phân Biệt Vọng Tưởng, chấp ngã, dù tu vô lượng ức kiếp cũng không bao giờ thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa.
***
3, Thấy, Nghe, Hay, Biết. Của Ý Thức, Nhận Thức, an trụ nơi chứng đắc, dù Ý Thức, Nhận Thức, không còn hướng theo Ngoại Cảnh. Đi vào Tâm Không đại định. Dù có Thần Thông cho mấy cũng đi vào mất Gốc, không bao giờ Nhận Ra Chân Tâm Chân Tánh. Cũng như Lương Tâm của chính mình.
Chân Tâm Chân Tánh của chính mình Vốn là Thấy, Nghe, Hay, Biết Tự Nhiên. Không có Ý Thức, Nhận Thức, Phân Biệt. Ngũ Uẫn Tan Biến. Mặt Trời Chánh Giác hiện ra.
Đạt đến cảnh giới Chứng Mà Không Chứng, Đắc Mà Không Đắc, vào cảnh giới Niết Bàn, Bất Khả Tư Nghì, Không phải dùng Ý Thức, Nhận Thức mà biết,
Những người còn An Trụ nơi Chứng Đắc, Ý Thức, Nhận Thức, còn nằm trong cảnh giới, trăng, sao, sự hiểu biết còn chướng ngại, chưa phá được Căn Bản Vô Thỉ Vô Minh.
Thấy, Nghe, Hay, Biết, Tự Nhiên
Chân Tâm Chân Tánh là đây lạ gì
Minh Tâm Kiến Tánh Ta ngồi
Bổn Lai Diện Mục thấy rồi rõ Ta
Thiên Tánh luôn mãi nở hoa
Lương Tâm là đó không sai tí nào
Lòng thương mở rộng tay chào
Ta vào Nhà Trước, người vào Nhà sau
Ngôi Nhà vũ trụ Tam Thiên
Ra vào Như Ý xuống, lên, do mình
Tử sanh, sanh tử cảnh tuồng
Trò vui, biến hóa lạ gì xưa nay
Linh Hồn vốn mãi trường sanh
Luôn thay áo mới xác thân sự thường
Tử sanh, sanh tử cảnh tuồng
Trò vui biến hóa lạ gì xưa nay
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————————
