AI CHÊ
THỜI MẶC KỆ
Ta cứ về Nguồn Cội
Bằng tấm lòng thành kính
Dù cho ai phỉ bán
Ai chê thời mặc kệ
Ta cứ về nương tựa
Khen chê là sự thường
Ta sẽ được Trời thương
Ban cho nhiều may mắn
An vui và hạnh phúc
Bình an và sung túc
Đời luôn nở nhành hương
***
Ta về Nguồn Cội của Ta
Nói gì kệ họ, Nguồn Ta, Ta về
Họ không cần Gốc họ khờ
Phúc thời biến mất Lộc thời còn chi
Về Nguồn ngu dốt không đi
Đi chi mất Gốc bơ vơ lạc loài
***
Phước, họa đều ở do mình
Còn Nguồn, mất Cội, hai đường khác nhau
Một thời sa đọa trầm luân
Một thời siêu thoát Hồn Linh về trời
***
Thôi thời mặc kệ ở đời
Về Nguồn Ta cứ đi thời mãi đi
Được Trời che chở, chở che
An vui hạnh phúc bình yên, yên bình
***
Ai chê mặc kệ thường tình
Miễn sao vững Gốc đâm cành nở hoa
***
Còn Cha gót đỏ như son
Mất Cha lặng lội bơ vơ đen sì
***
Gót son vì bởi Cha còn
Gót chì vì bởi đen sì, mất Cha
***
Cha Trời Tạo Hóa xưa nay
Quyền uy tột thế không ai sánh bằng
Cha giàu con hưởng ở đời
Xưa nay là thế không gì đổi thay
Con trời nào phải nghèo xơ
Chủ nhân vũ trụ đỉnh cao sang giàu
***
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————————
