CÁI KHÔN Ở ĐỜI
Trở về Nguồn, đâu phải Ta khờ dại
Bởi Cội Nguồn, là Nguồn Cội của Ta
***
Sống an vui. Là sống như cây có Gốc
Tốt thân cành, và rực rỡ ngàn hoa
***
Sống có Nguồn, là sống đầy phúc đức
Mãi an lành, trong cuộc sống âu ca
***
Sống trên đời, chỉ con người ngu dốt
Gốc mất rồi, thời đời lắm họa tai
***
Chỉ người mê, không nhìn ra chân lý
Dù tu hành, nhưng mãi bước chân sai
***
Đường về trời, luôn u mù tăm tối
Đời vô minh, nào thấy rõ tương lai
***
Trở về Nguồn, là cái khôn bậc nhất
Khôn thành Tiên, thành Phật chẳng hề sai
Mãn trần trở lại quê tiên
An vui hạnh phúc mãi trên thiên đàng
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————–
