CẢM ƠN NGƯỜI TRUYỀN GIÁO

CẢM ƠN NGƯỜI TRUYỀN GIÁO

Đã lâu rồi, tôi sống được bình yên
Quên bao nỗi, ưu phiền thời quá khứ
***
Và tôi đã, tìm về nơi truyền thống
Và từng đêm, nghe Thiên Ý Trời Cha
***
Tôi sung sướng, với bao điều chan chứa
Tâm bừng lên, đầy giác ngộ sáng soi
***
Tôi đã thấy, một chân trời bừng sáng
Ánh bình minh, rực thắm những muôn hoa
***
Tôi chỉ biết, mang ơn người truyền giáo
Ánh sao trời, soi sáng những đêm đen
Những con người, tâm hồn còn đen tối
Nhờ ánh sao, nhìn thấy những tương lai
***
Mãi cảm ơn, mãi cúi mình tôn kính
Ngọn đuốc trời, người truyền giáo thời nay
Và tôi đã, không còn niềm lạc lối
Đường về trời, tôi rõ thấu chẳng sai
***
Nên tôi đã, tìm về nơi Cội Gốc
Mãn kiếp trần, một bước đến cung mây
Nơi thiên giới, miền quê hương châu báu
Sống vĩnh hằng, trong cuộc sống trường sanh
***
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————————

Leave a Reply