GẦN MỰC THỜI ĐEN GẦN ĐÈN THỜI SÁNG

GẦN MỰC THỜI ĐEN GẦN ĐÈN THỜI SÁNG

Gần những người vững Cội
Học được nhiều sự lành
Phước phần càng thêm lớn
Đường đời càng thêm xanh
***
Gần những người phản Cội
Vô tình thêm nặng tội
Nhiễm bất hiếu bất nhân
Trở thành người vô luân
Bất nhân với bề trên
Cuộc đời mãi tối đen
***
Sống ở đời thường nghe
Sống gần mực thời đen
Sống gần đèn thời sáng
***
Những người quên Cội Gốc
Chẳng có gì là tốt
Cội Nguồn thời chẳng thờ
Thờ người ngoài, vô ơn
***
Dù cho theo Đạo nào
Gốc vứt bỏ chẳng nhìn
Ấy là người bất hiếu
Chưa thành được con người
***
Tâm vẫn còn cấp thấp
Khó thành con của Trời
Dù mang thân con người
Lớp thú cầm chưa dứt
Nên mất Gốc lìa Tông
Xa Cội Nguồn Cha Ông
***
Gần những người như thế
Gần ác thời nhiễm ác
Họa sanh ra từ đây
Bao khốn khổ tai ương
***
Hãy gần người có Đức
Ví như người gần đèn
Tâm hồn luôn tỏa sáng
Làm ít cũng có ăn
Là do Trời ban phước
Mãn trần hồn siêu thăng
***
Hãy xa lánh người ác
Người phản nguồn phản Cội
Mình cũng bị họa lây
Hãy tránh xa, tránh xa
***
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————

Leave a Reply