VỮNG GỐC BÌNH AN

VỮNG GỐC
BÌNH AN

Lạc Nguồn khó tránh tai ương
Ấy là định luật chẳng sai chẳng lầm
***
Đã mất Gốc, khó mòng xanh tốt
Gặp phong ba, khổ ách tai mang
Biết bao khốn khổ điêu linh
Bởi gì mất Gốc còn đâu phúc lành
***
Kìa trần thế, xoay vần con tạo
Máy huyền cơ, đảo lộn trắng đen
Lắm điều ngang trái thị phi
Ai che ai chở bình yên, yên bình
***
Gặp cơn gió, thình lình ập tới
Gốc không còn, cành lá cuốn bay
Cậy ai mất Gốc cậy ai
Phải đành vùi dập tả tơi lá cành
***
Nhìn sự thế, lạc Nguồn lạc cội
Án phù vân, danh lợi khói mây
Của thiên trả địa xưa nay
Tuồng đời là thế biết bao cuộc hề
***
Gặp cơn biến, vững Nguồn, vững Cội
Luôn bình an, vạn sự bình an
Vững Gốc cành lá sum sê
Ấy là che chở Ông Cha Cội Nguồn
***
Con có Cha, cuộc đời vững chãi
Dù nơi đâu, cũng ổn cũng yên
Mãn trần hồn được sanh thiên
An vui hạnh phúc mãi trên thiên đàng
***
Đời vững Gốc, đời toàn may mắn
Đời vững Nguồn, phúc đến lộc xây
Cuộc đời luôn mãi lên hương
Làm đâu được đó bình yên sang giàu
Vậy mới biết, đứng đầu vững Gốc
Gốc vững rồi, mọi lối an khang
Luôn là may mắn bình an
Tai qua nạn khỏi thênh thang phúc lành
***
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————————-

Leave a Reply