PHẢI CHI
Phải chi Ta trở về Nguồn
Thời đâu phải chịu lắm điều đắng cay
Về Nguồn vững Gốc tốt cây
Tốt phần tốt số biết bao phúc lành
***
Cuộc đời mất Gốc khổ đời
Họa tai lẫn lộn trăm chiều âu lo
Mong sao cuộc sống an vui
Nhưng nào có được rủi xui đến hoài
***
Làm ăn như gió vào nhà
Tiền vô rồi lại kiếm đường chạy ra
***
Lầm đường lạc lối khó yên
Lạc Nguồn lạc Cội tiêu tan phúc lành
***
Người ta về Cội về Nguồn
Trăm may nghìn mắn mọi điều thuận xuôi
Làm đâu được đó khá lên
An vui hạnh phúc bình yên, yên bình
***
Nghĩ người nghĩ lại xem mình
Hai đường vui khổ đành rành phân chia
Dù là cố gắng đến đâu
Như cây mất Gốc lấy đâu xanh cành
***
Người ta vững Gốc vững Nguồn
Cuộc đời luôn mãi đâm chồi nở hoa
Giờ ta nghĩ đến thân ta
Lạc Nguồn lạc Cội khó qua khảo trần
***
Ý Trời chỉ dạy đành rành
Đời trần cõi tạm bể trần chơi vơi
Đời mà không Gốc nào yên
Sống mà lạc Cội họa tai không ngừng
***
Vững Nguồn vững Cội đẹp lành
Mãn trần trở lại Thiên Đàng Quê Tiên
***
An vui hạnh phúc vô biên
Đâu như trần thế đảo điên bể trần
Khổ nhiều vui ít cảnh đời
Phải chi giác ngộ về Nguồn sớm hơn
***
Thời đâu có khổ, lênh đênh
Rày đây mai đó làm ăn dập bầm
Giờ đây đã rõ con đường
Khổ, vui, đều tại do mình không ai
***
Văn Hóa Cội nguồn
————————————————
