NGƯỜI ĐI
KẺ Ở SỰ THƯỜNG
Sống đời kẻ ở người đi
Sự đời là thế có chi sự thường
Người thời đã tới vĩnh hằng
Người còn ở lại đường trần lay hoay
Trời kia thăm thẳm tầng mây
Để cho đất rộng sông dài nhớ nhung
Người đi, đi đến non tiên
Người thời ở lại khổ thân tháng ngày
Sống thời gửi tạm cõi trần
Chết là trở lại vĩnh hằng cõi trên
Sự đời sanh tử, tử sanh
Đến đi, đi đến xuống lên sự đời
Khi lòng giác ngộ tỉnh rồi
Người đi kẻ ở có gì bận tâm
Chỉ là kẻ trước người sau
Chung đường thời gặp lại nhau quê trời
Quê hương châu báu vĩnh hằng
Trường sanh sống mãi an lành an vui
Trần gian kẻ đến người đi
Chung đường gặp lại có chi sự thường
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————————
