CÔ TIÊN

CÔ TIÊN

Cô Tiên lạc bước đường trần
Chán trần Cô lại tìm đường về quê
Vì Cô đã tỉnh cơn mê
Chán phèo cuộc sống giả chân đường đời
Đâu như thiên giới thiên đàng
Quê hương châu báu vĩnh hằng an vui
Đường trần vạn lối u minh
Đường nào trở lại quê hương cõi trời
Khó thay đã chọn sai rồi
Hết mong trở lại quê trời cõi tiên
Nghĩ mình càng nghĩ càng thương
Xuống trần lặng lội bơ vơ đường trần
Một con chó sủa bên đường
Người đi ngơ ngác sủa mình phải không
Sự đời lắm chuyện đâu đâu
Mắc vào thời khó thoát ra mịt mù
Rồng thiên tắm chốn ao tù
Người khôn sống với người ngu bực mình
Nghĩ mình càng lại thương mình
Đường quê chẳng nhớ u mù tối tăm
Chợ trần cũng đã sắp tan
Xế chiều tiểu kiếp ai sang con đò
Ai tìm trở lại quê nhà
Cho Tôi đi với về trời cùng đi
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————-

Leave a Reply