RONG CHƠI

RONG CHƠI

Rong chơi nơi chốn hồng trần
Xế chiều lạc lối biết về nơi đâu
Trên đầu mái tóc bạc phau
Mãn trần hồn lại bơ vơ mịt mù
Nếu không hiểu rõ con đường
Trở về thiên giới cõi trời quê tiên
Lưu vong muôn kiếp đảo điên
Không may lạc lối sai cơ đọa đày
Khổ muôn vạn ức vạn đời
Luân hồi vay trả khốn cùng Hồn Linh
Rong chơi trần thế rong chơi
Rong chơi quên mất lối đi đường về
Biết bao nỗi khổ ê chề
Đường trần bể khổ gập ghềnh chơi vơi
Sanh, già, bệnh, tử vần xoay
Lìa trần Hồn biết về đâu đường về
Trên đầu tóc bạc càng nhiều
Là điềm báo trước lìa trần chẳng xa
Nếu không tìm lối về quê
Hồn còn xác mất tái tê Linh Hồn
Đường nào trở lại thiên đàng
Để không lạc lối trở về quê tiên
Thời tôi mãi mãi cảm ơn
Thành tâm lễ bái công ơn chỉ đường
Rong chơi nơi chốn hồng trần
Xế chiều lạc lối biết về nơi đâu
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————————–

Leave a Reply