XÓT THƯƠNG
Xót thương bao kẻ lạc Nguồn
Đi vào mất Gốc Linh Hồn đọa sa
Luân hồi sanh tử, tử sanh
Khổ chồng lên khổ biết bao khốn cùng
Lạc Nguồn lạc Cội héo tàn
Như cây mất Gốc không còn tốt tươi
Cuộc đời bao nổi trầm luân
Công danh sự nghiệp khói mây u mù
Giàu nghèo cát bụi chuyển dời
Thịnh suy được mất lên đèo xuống sông
Đến khi nhắm mắt tay không
Chỉ còn cái nghiệp mang theo bên mình
Xót thương bao kẻ lìa Nguồn
Lạc vào tăm tối u mù u minh
Lạc Cội thường mãi điêu linh
Lạc vào sa đọa hết mong về trời
Uổng thay một kiếp con người
Vô duyên đành phải luân hồi nổi trôi
Ôi thôi khốn khổ ôi thôi
Lạc Nguồn lạc Cội biết bao khốn cùng
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————–
