NHỚ QUÊ THIÊN GIỚI
Xế chiều tóc ngã màu sương
Cuộc trần sắp mãn vấn vương làm gì
Về Nguồn chọn sẵn đường đi
Đường về thiên giới an vui vĩnh hằng
Sống bao năm tháng ở đời
Đường trần khốn khổ đủ rồi, tỉnh mê
Bây giờ tóc đã bạc phơ
Như là báo hiệu ra đi lìa trần
Mặt trời sắp lặng non tà
Nhớ quê thiên giới nhớ là cõi tiên
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————
