ĐÂU PHẢI VỀ KHÔNG
Đến trần đâu phải về không
Mang theo Thiên Ý hành trang về trời
Trần gian cõi tạm trường đời
Đến trần để học đâu cần cạnh tranh
Đến trần tạm mượn xác thân
Mượn rồi phải trả mang theo làm gì
Giàu, nghèo cũng tạm đời trần
Xấu, đẹp cũng vậy tạm thời khác chi
Đời trần như chiếc bóng câu
Thoáng qua cửa sổ biến nhanh chẳng còn
Đời người nước chảy qua cầu
Chỉ trong chớp mắt qua rồi, khói mây
Sống đời quý nhất Hồn Linh
Giác ngộ thành Phật u mê thành Tà
Tranh hùng tranh bá làm gì
Mà nên cứu độ nhân loài siêu thăng
Trở về thiên giới quê hương
An vui tự tại trường sanh vĩnh hằng
Đến trần đâu phải tranh giành
Mà là cứu độ nhân loài anh em
Xuống trần đâu phải về không
Mà là cứu vớt Hồn Linh, Linh Hồn
Mãn trần trở lại quê trời
An vui tự tại vĩnh hằng an vui
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————-
