THUẬN THIÊN
Thế thời, thời thế, cuộc thế tàn
Đông đã hết rồi, buổi xuân sang
Xuân về ta lại, theo xuân mới
Quên đi quá khứ, những lầm than
Rõ biết cơ trời, luôn thay đổi
Thuận Thiên tránh khỏi, khổ đeo mang
Ai khôn ai dại, thời tự rõ
Nghịch Thiên đi đến, cảnh diệt vong
***
Cuộc đời, như bài toán đố
Ai biết tầm, thời đến bến bờ
Thoát ra sanh tử luân hồi
Siêu sanh thiên giới vĩnh hằng an vui
***
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————————
