ĐỜI VUI ĐỜI BUỒN

ĐỜI VUI ĐỜI BUỒN

Đời vui, trở lại Cội Nguồn
Đời buồn, ta có con đường Ông Cha
Buồn, vui, giác ngộ rõ thông
Chân Tâm Chân Tánh, Phật, Tâm, nơi mình
Tử sanh, sanh tử có gì
Chẳng qua thân xác, mặc vào cỡi ra
Đời vui tỏ ngộ trong ta
Đời buồn đã có Ông Cha tựa kề
Trần gian một kiếp đời thường
Vì không lạc Cội lòng mình mãi vui
Mãn trần trở lại quê tiên
An vui hạnh phúc mãi trên thiên đàng
Vui, buồn, khi vững Cội Nguồn
Cái vui, vui mãi cuộc đời cái vui
***
Chỉ có những người ngu si
Lìa Cội bỏ Gốc lấy chi an lòng
Những lúc tai họa trùng trùng
Lấy chi giải nạn, không còn Ông Cha
Họa tai dẫn đến lo xa
Cái lo nguy khốn ai đâu cứu mình
Gốc mất xơ xác héo cành
Mất Nguồn đành phải tan tành khốn nguy
Dại khờ chống phá Tổ Tiên
Không ai cứu vớt tiêu tan cuộc đời
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————————

Leave a Reply