NHỤC, VINH, DO MÌNH
THÀNH, BẠI, DO TA
Đã về Nguồn, đã đến với Cha Ông
Ôi hạnh phúc, và mừng vui rơi lệ
Đã về Nguồn, thời đâu còn nô lệ
Sống an lành, trong kiếp sống tự do
Dứt muộn phiền, và cũng dứt âu lo
Đời trần gian, một cuộc đời giả tạm
Sống lạc Nguồn, sống cuộc đời ảm đạm
Lắm họa tai, trong cuộc sống chơi vơi
Mãn kiếp trần, khó trở lại quê tiên
Bị yêu ma, dẫn dắt, trở nên điên
Còn gì hơn, khi trở về Nguồn Cội
Mãn kiếp trần, liền trở lại thiên bang
Khi đã hiểu, thời đi vào giác ngộ
Đến và đi, vì tất cả đều không
Chỉ mang theo, hành trang duyên duyên nghiệp
Vững Gốc rồi, thời phúc, lộc nở bông
***
Đâu như những kẻ ngu si
Cội Nguồn vứt bỏ đi theo ma tà
Để rồi nhận lấy tàn đời
Tai bay họa gửi đứng ngồi không yên
Có người ngu dại khờ điên
Cội Nguồn chống phá Tổ Tiên không nhìn
Điên khờ dại dột ngu đần
Mới đi chống phá Cội Nguồn Ông Cha
Cái tài, tài quỷ tài ma
Gieo nhân phản Tổ hồn sa ngục hình
Linh hồn sa đọa dập vùi
Hết mong trở lại thiên đàng cõi tiên
Đôi khi tiêu táng hồn linh
Trở thành cây cỏ huệ căn không còn
***
Vă Hóa Cội Nguồn
—————————————————
