VINH QUANG
VÀ Ô NHỤC
Vì Nguồn vì Cội, vì nước non
Xứng đáng đời trai, đã làm tròn
Năm châu bốn biển, truyền chân lý
Rạng danh rạng tánh, rạng Tổ Tông
Kế thừa Quốc Tổ, luôn tiến bước
Bổn phận cháu con hiếu trung cang
Văn Hóa Cội Nguồn, trùm thiên hạ
Khải hoàn thống nhất, khắp thế gian
Vinh quang nào phải, đâu là khó
Phổ truyền chân lý, độ thế nhân
***
Chỉ có người ngu luôn chống phá
Phá người về Cội, phá Tổ Tông
Tánh ma tánh quỷ, luôn dối trá
Hiếu, trung, không có, vứt xuống sông
Bổn phận nghĩa, nhân, đem bỏ xó
Tôn thờ hướng ngoại, cho rằng thông
Văn Hóa Cội Nguồn, chê bỏ vứt
Cửa trời khép kín, hết ngõ trông
Cũng bởi u mê, nên từ chối
Thiên Ý Cha Trời, thậm thậm thâm
Cũng bởi u mê, nên chẳng thấy
Cội Nguồn đại đạo, đỉnh chân Ông
Cũng bởi u mê, ngu với dốt
Tự mình sa đọa, về trời hết mong
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————————–
