KHỔ, VUI, ĐỌA, SIÊU,
Ta về Nguồn Cội Tựa Nương
Cho đời xanh tốt cho muôn sự lành
Bao nhiêu phiền muộn không còn
Tâm hồn nhẹ bổng tinh thần an vui
Trần gian là chốn trường thi
Thi nhân thi đức hiếu trung đạo đời
Thế gian cõi tạm được gì
Đến đi, đi đến đều là trắng tay
Chỉ có đạo đức xưa nay
Theo ta mãi mãi đến muôn vạn đời
Công danh sự nghiệp hồng trần
Chỉ là giả tạm, khó mà mang theo
Cõi trần luân chuyển, chuyển xoay
Hợp, tan, ly biệt, đến, đi, vô thường
Sống đời có Cội có Nguồn
Mãn trần trở lại quê trời cõi tiên
Đọa, siêu, do bởi khôn ngu
Khổ vui do bởi chính ta gieo mầm
Họa, phúc cũng do chính mình
Gieo nhân kết quả luật trời xưa nay
***
Ở đời chỉ có người điên
U minh tăm tối cuồng ngông dại khờ
Mới đi chống phá Cội Nguồn
Khó mong trở lại thiên đàng cõi tiên
Linh hồn đọa lạc triền miên
Tự mình hủy diệt đi tiêu linh hồn
Dại khờ dại nhất trên đời
Mới đi chống phá Cội Nguồn Ông Cha
Đất trời nào có mà tha
Đi tiêu hồn phách hết mong làm người
Phản Nguồn nhất định tàn đời
Lâu mau phải đến phản hồi mà thôi
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————–
