KẺ MÊ, NGƯỜI GIÁC
Người đến người đi, chốn hồng trần
Sống lâu cũng chỉ, có trăm năm
Về đâu linh hồn, lìa khỏi xác
Địa ngục âm tào, hay thiên bang
Gíác ngộ về Nguồn, là thượng sách
Mãn trần trở lại, chốn quê tiên
An vui hạnh phúc nơi thiên giới
Vĩnh hằng sống mãi, cõi trường sanh
Giác ngộ là người, không lạc lối
Sống theo giác ngộ, phước hà sa
***
Chỉ có những người, ngu với dốt
Chống phá Cội Nguồn, hại cái ta
Người mà phản Cội, người lạc lối
Đi vào tội lỗi, cốt yêu ma
Tan nhà nát cửa, bao khốn đốn
Cũng do hành ác, tạo mà ra
Điên rồ khờ dại, nên chống phá
Chống Nguồn phản Cội, địa ngục sa
Phước đức tiêu tan, đời đen tối
Họa chồng lên họa, khổ bao la
Nếu không tỉnh thức, lòng sám hối
Trăm tai nghìn họa, đến chẳng tha
Ác lai ác báo, không lối thoát
Hồn phách tan lần, đọa hà sa
***
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————————
