THUẬN THIÊN DÃ TỒN NGHỊCH THIÊN DÃ VONG

THUẬN THIÊN DÃ TỒN
NGHỊCH THIÊN DÃ VONG

Mưa dầm Đông kéo lê thê
Biết bao cơn rét mò về lạnh xương
Sống đời khốn khổ biết bao
Tối tăm tăm tối âm u mịt mùng
Đông tàn xuân lại trở về
Sống đời ấm áp mọi điều đổi thay
Đông, Xuân, hai cảnh khác xa
Đông thời lạnh giá, xua qua ấm đời
Nước non, non nước rộn tình
Muôn chim vạn thú vui mừng reo ca
Người người hớn hở bừng lên
Quê hương thành thị xóm thôn rộn ràng
Đong đầy tình nghĩa gia đình
Mùa xuân hội tụ đi vào thượng ngươn
Ngàn mây nắng gió liu xiu
Hòa mình trổi khúc mùa xuân đất trời
***
Người khôn sung sướng đón mừng
Xuân về cuộc sống thanh bình âu ca
Người ngu phản bác ba hoa
Trời nào luân chuyển cho là viễn vông
Đông thời mãi mãi là đông
Muôn năm thời thế, muôn năm thế thời
Nào hay cơ vận Ý Trời
Tuần hoàn luân chuyển bốn mùa luân phiên
Đông tàn thời chuyển sang xuân
Đa nguyên sanh khởi thế thay độc tài
Chỉ có những người dại khờ
Bảo thủ mê chấp ngược dòng Ý Thiên
Ngu khờ đến nổi khùng điên
Đi vào chống phá chuyển luân Ý Trời
Cuồng ngông phá Cội phá Nguồn
Tự mình hủy diệt cuộc đời đi tiêu
Xưa nay ở chốn thế gian
Đi vào đời sống thịnh suy Ý Trời
Mưu sự do người, thành sự do Thiên
Thuận Thiên dã tồn, nghịch Thiên dã vong
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————-

Leave a Reply