NGU SI và Giác Ngộ

NGU SI và Giác Ngộ

Đã xuống trần, đầu thai nơi cõi tạm
Thời dễ đâu, mê muội lạc Cội Nguồn
Để vững Gốc, luôn một lòng vì Cội
Cứu độ người, trở lại chốn quê tiên
Đời sung sướng, khi cuộc đời giác ngộ
Đem chí xuân, tran trải khắp năm châu
Với Tôi,
Sống lạc Cội, là vô cùng tai hại
Mãi lạc vào, sa đọa mãi trầm luân
Nhất là những kẻ ngu điên
Phá Nguồn phản Cội tiêu tan linh hồn
Với Tôi.
Không lạc Nguồn, sống an lành vô hại
Hưởng phước Trời, đem lại cảnh bình an
Dẫu cuộc đời, đôi khi còn lận đận
Nhưng tâm hồn, đã trổi dậy mùi hương
Hương giác ngộ, hương trung, hiếu yêu thương
Vào ngôi Chánh Giác an vui an lành
Không như những kẻ phản Nguồn
Muôn đời vạn kiếp đạo đày trầm luân
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————————————

Leave a Reply