LONG HOA THI TẬP – SẤM KINH – BÀI 18 : THỨC TỈNH

LONG HOA THI TẬP
SẤM KINH
BÀI 18 : THỨC TỈNH
1
Trong cuộc sống, mãi còn vong bổn
Lìa Cội Nguồn, bất ổn thân cành
Lấy đâu sự sống an lành
Quốc Dân cơ cực phải đành lao đao
2
Hai nghìn năm xáo xào non nước
Hai nghìn năm khốn đốn ngoại xâm
Lạc Nguồn mất Cội tan thương
Đói nghèo lạc hậu chiến tranh tương tàn
3
Triều đại nầy, đến triều đại khác
Chẳng bình yên thôn tính lẫn nhau
Biết bao cơ cực lầm than
Cũng vì lạc Cội nát tan cơ đồ
4
Cây mất Gốc xanh cành sao được
Dân lạc Nguồn, khô cạn lòng dân
Nghèo nhân nghèo hiếu nghèo trung
Nên không nhớ đến Cha Ông Cội Nguồn
5
Mất Gốc rồi, họa chồng lên họa
Nên phước lành, khô cạn cằn khô
Họa tai, tai họa chuyển xoay
Rơi vào khốn khổ biết bao đọa đày
Đời mất Gốc, cuộc đời phiêu bạt
Hồn mất Nguồn, hồn lạc u minh
Luân hồi sanh tử tử sanh
Trải vô lượng kiếp lanh quanh luân hồi
6
Thuyền không bến, không còn chỗ trụ
Khắp đất trời, lặng hụp chơi vơi
Thuyền theo dòng xoáy nổi trôi
Bơ vơ lạc lõng tả tơi mạng thuyền
7
Người mất Gốc, thiên sầu vạn khổ
Dân mất Nguồn dân đổ lệ sa
Tương lai chẳng biết là đâu
Não phiền hoang dại mọc lên um tùm
Nơi cõi tạm, hồng trần bể khổ
Nếu con người, không rõ đường tu
Lạc vào cảnh giới âm u
Sa vào địa ngục súc sanh yêu tà
8
Hãy tỉnh thức, quay về Nguồn Cội
Khổ tiêu tan, tai họa chẳng còn
Vững Gốc tốt lá xanh cành
An vui hạnh phúc, lộc tài sum sê
Đời phát triển, đi đôi vững Gốc
Mới nên công, nên cáng sang giàu
Làm đâu được đó an lành
Vững Nguồn vững Cội đạt thành ước mơ
9
Người tài trí, càng thờ Nguồn Cội
Người tài ba, càng đội Cội Nguồn
Đi vào may mắn cuộc đời
Làm đâu được đó sáng ngời công danh
Đường giải thoát, chính là vững Gốc
Sống an vui, nhờ phúc Cha Ông
Thờ Trời. Trời đãi, trời ban
Mãn trần hồn được siêu sanh thiên đàng
10
Thuyền nào bằng, thuyền Nguồn thuyền Cội
Đạo nào hơn, Đạo Đạo Ông Cha
Mắc gì bỏ Tổ lìa Tông
Lạc vào ác đạo đọa sa luân hồi
11
Muốn thành Phật, chớ rời Nguồn Cội
Muốn thành Tiên, chớ vội lìa Nguồn
Dù cho sóng gió bão bùng
Cũng không lìa Cội lìa Nguồn vững tâm
12
Thánh với Phàm, bổn lai chẳng khác
Bởi ngộ, mê, kẻ Thánh người Phàm
Thánh đi thánh biết đường về
Phàm đi chẳng nhớ, nhớ gì Cội Căn
Thánh hay phàm, không từ đâu đến
Từ nơi Tâm tạo lấy mà ra
Thánh thời tự tại an vui
Phàm thì khốn khổ đọa sa luân hồi
13
Biết ác nghiệp Thánh rời Thánh bỏ
Phàm vì mê, nên mãi chạy theo
Ác lai ác báo mãi đeo
Thành ra khốn khổ ức muôn vạn đời
Vườn đạo đức, nhờ trồng Thiên Ý
Cảnh vinh hoa, tu đúng đường tu
Nhân nào quả nấy đâu sai
Gieo thiện gặt phúc xưa nay sự thường
14
Người với Ta, đồng hành cõi tạm
Ta với Người, đồng hội đồng duyên
Mãn trần Người ở Ta đi
Người thành cát bụi, Ta siêu thiên đàng
Theo ý Trời, rộng đường tế độ
Đem lời Trời, truyền thụ thế gian
Gieo trồng phước báo về sau
An vui hạnh phúc biết bao phúc lành
15
Đấng Cha Trời, luôn luôn chờ đợi
Cho những ai, nhìn nhận Cội Nguồn
Đi vào sum hiệp một nhà
Con Trời làm chủ đất trời càn khôn
Cội Tiên Rồng Cha Ông Tạo Hóa
Đấng Tối Cao, Khai Hóa Tổ Tiên
Khai sanh lập địa lập thiên
Lập lên tất cả càn khôn đất trời
16
Luật tuần hoàn, sanh dời trụ diệt
Làm cho đời, muôn vật tiến tu
Đi vào tiến hóa Hồn Linh
Hình thành huệ mạng trí khôn muôn loài
17
Nền Nguồn Cội, bao trùm hết thảy
Khắp đất trời, che chở Hồn Linh
Hồn nào nhớ đến Cội Căn
Tâm linh tỏa sáng vượt qua giới phàm
Đường Nguồn Cội, đường về thiên giới
Đường lên Tiên, lên Thánh lên Thần
Siêu sanh thiên giới thiên đàng
Không còn sa đọa vĩnh hằng an vui
18
Đường Nguồn Cội, đường về Chân Tánh
Đến được rồi, Kiến Tánh Minh Tâm
Thành Phật thành Thánh thành Tiên
Lên ngôi Chánh Giác thiêng liêng cuộc đời
Kỳ quy nhất, Đạo Trời vào cuộc
Chuyển nhân loài, lần lượt về chầu
Ngũ chi hiệp nhất đại đồng
Tam giáo đi vào một Cội nhất nguyên
19
Trăm triệu năm, Rồng Tiên vận hội
Không dễ gì, vào được hội nầy
Đã từng ức kiếp thờ Trời
Giờ đây mới được bước vào Long Hoa
Nhận kho báu, Trời Cha ban tặng
Mãi sang giàu, tột bực siêu nhiên
Đi vào bất tử trường sanh
Lên ngôi Chánh Giác, Nhân Ông Đạo Đời
20
Người vì Cội, người thành đạo quả
Cội vì người, trang trải phúc lành
Việc chi người muốn đều thành
Tu sai thời phải bập bềnh luống công
Thành đại phú, do Thiên ban tặng
Nào phải đâu, có được nhờ cần
Mọi việc do Trời định phần
Tiểu phú do cần, đại phú do thiên
21
Khi Trời, Trời phạt khờ điên
Lạc Nguồn bỏ Cội đi tiêu Lộc Tài
Tu hoài mà chẳng thấy đầy
Vì lu thủng đáy
Nên tu hoài mà chẳng thành công
22
Kinh nầy kinh của Trời Cha
Chỉ cần đọc tụng xem qua một lần
Tiêu tan ức kiếp tội tình
Không còn sa đọa ngục hình âm ti
Nếu như in ấn, ấn in
Hay là thuyết giảng cho người khác nghe
Từ đây muôn kiếp về sau
Đứng đầu đại chúng sang giàu vinh hoa
Chỉ cần một chữ ngợi ca
Đi vào may mắn thăng hoa cuộc đời
Nếu như đọc tụng thuộc lòng
Cầu chi đặng nấy linh thời ứng linh
Ra công truyền bá độ dân
Tai qua nạn khỏi ấm no sang giàu
Cầu chi đặng nấy đều thành
Cha Trời che chở Mẹ Trời chở che
Mãn trần trở lại quê Tiên
Không còn sa đọa âm ti ngục hình
Một câu giảng giải cho đời
Phước muôn vạn ức sang giàu ức muôn
Ông Bà Cha Mẹ siêu sanh
Về miền thượng giới an vui vĩnh hằng
Có công truyền bá lời Trời
Về sau muôn kiếp đứng đầu chúng dân
Huống chi khuyến khích người xem
Tiêu tan vô lượng ác căn không còn
Gia đình dòng họ đổi đời
Cháu con vinh hiển sáng ngời tông môn
Lời kinh Thiên Ý Trời Cha
Sấm truyền Thiên Ý ứng linh tột cùng
Chỉ cần nhớ đến một lời
Coi như phước đức vạn đời ức năm
***
Kệ Rằng
Sấm Kinh Thiên Ý Sấm Kinh
Người nào đọc tụng đổi thay cuộc đời
Từ nghèo chuyển sang thành giàu
Từ họa sang phước, u mù, sáng thông
Chỗ nào thường đọc sấm kinh
Chỗ đó yên ổn bình yên an lành
Quỷ , Ma không dám đến gần
Vì là Thiên Ý của Trời lời kinh
Đọc kinh sám hối tội tình
Tiêu tan nhanh chóng không còn họa tai
Khốn cùng chuyển tới vận may
Nhở tụng kinh sấm chuyển xoay vận thời
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————————-

Leave a Reply