LONG HOA THI TẬP
SẤM KINH
BÀI 4
MẸ TRỜI
1
Mẹ Trời tuy, vô hình vô tướng
Nhưng chỗ nào, cũng có vô biên
Pháp thân cùng khắp hư không
Ứng linh vô tận không sao nghĩ bàn
Mẹ chủ quản, khắp cùng vật chất
Ban giàu sang, phú quý cho đời
Mẹ là Đức Mẹ, Mẹ Trời
Mẹ chung tất cả khắp thời tam thiên
Mẹ là chủ, vô biên thế giới
Khắp tầng trời, cho đến thế gian
U Minh, Địa Phủ, Thất Sơn
Nhật, Nguyệt, Tinh Tú, vô biên Ngân Hà
2
Con của Mẹ, khắp cùng vũ trụ
Những người con, của Mẹ sanh ra
Ở thời chánh khí Tiên Thiên
Loài người thọ đến tám muôn bốn nghìn
Con của Mẹ, kế thừa di chí
Cùng trông coi, thế giới tam thiên
Như là Vương Mẫu, Quan Âm
Diêu Trì Kim Mẫu, Nữ Oa vá trời
Con của Mẹ, Di Đà Phật Tổ
Cùng Thích Ca, Chúa Tổ GiêSu
Huyền Khung Thượng Đế Cao Ngôi
Hồng Quân Lão Tổ, cũng như Ngọc Hoàng
Con của Mẹ, Phật Bà, Phật Mẫu
Đấng Chí Tôn, con cả Cha Trời
Thay Trời chuyển hóa Đạo Đời
Thơ cơ vũ trụ đi vào thượng ngươn
Đức Chí Tôn, quyền năng vô tận
Theo Ý Trời, chuyển vận cơ trời
Di trì Công Đạo vận hành
Đi vào ổn định khắp thời tam thiên
Trăm người con, anh em một bọc
Thể đại đồng, một cội sanh ra
Ông Bà Tiên Tổ Ông Cha
Đầu tiên nhân loại một trăm con Trời
Mẹ là Mẹ, khắp cùng tất cả
Mẹ Mẹ chung hết thảy muôn loài
3
Vô biên thân Mẹ khắp cùng
Chỗ nào cũng có dù là nơi đâu
Khắp vũ trụ, không ai bằng Mẹ
Từ Tổ Tiên, biến hiện mà ra
Âu Cơ Địa Mẫu là Ta
Người Mẹ trước nhất sinh ra con người
Con cháu Mẹ, vô biên vô tận
Khắp tam thiên, giảng đạo khắp cùng
Phải đâu chỉ có một người
Mà là tất cả đều là con Ta
Những người con, thay Cha thay Mẹ
Luôn kế thừa, Nguồn Cội Tổ Tông
Điều hành vũ trụ hư không
Làm theo di chí Tổ Tiên Cội Nguồn
4
Lời rao giảng, toàn lời Trời dạy
Nào phải đâu, lời Phật, lời Tiên
Mà là Thiên Ý, Ý Thiên
Cha Trời truyền dạy xa xưa lâu rồi
Thân của Mẹ, khắp cùng vũ trụ
Nào phải đâu, ở tận cõi trời
Chỗ nào cũng có khắp nơi
Thiên đàng, địa phủ, hư không bao trùm
Pháp thân Mẹ, trong lòng con đó
Không lìa nhau, cá nước chẳng xa
Một niệm con mới nghĩ ra
Mẹ liền hay biết không sai tí nào
Mẹ thấy khắp, chỗ nào cũng thấy
Mẹ thường nghe, dù một niệm không
5
Mẹ gần con, con nào thấy Mẹ
Bởi mắt con, phàm tục chẳng hay
Mẹ luôn, luôn sát bên con
Như cá với nước không xa không rời
6
Mẹ không ban điển dạy đời
Mẹ không Cơ Bút truyền lời chân kinh
Pháp thân Mẹ, thinh thinh rộng lớn
Vốn pháp thân, phúc lộc chẳng cùng
Những ai trở lại Cội Nguồn
Thời liền hưởng phước lộc trời Mẹ ban
7
Thời chánh khí, Phật, Tiên giáng bút
Ứng hiển Cơ dẫn dắt nhân loài
Theo lời Mẹ dạy tu hành
Lương Tâm làm chủ siêu sanh cõi trời
Trở về Chân Tánh phản hồi
Không còn sanh tử đi vào trường sanh
8
Thời Mạc pháp, âm u chân khí
Nên Phật Tiên không giáng bút Cơ
Cũng không ban điển dạy răng
Mà toàn Ma, Quỷ, mượn danh con Trời
Nhập xác nhập Cơ, điển hành
Xưng danh ông nọ bà nầy bà kia
Xưng Cha Ngọc Đế, Quan Âm
Diêu Trì Kim Mẫu, Nữ Oa vá trời
Quan Âm, Phật Mẫu, Di Đà
Thích Ca, Thượng Đế, Ngọc Hoàng, Như Lai
Hồng Quân Lão Tổ, cao ngôi
Huyền Khung Thượng Đế tối cao uy quyền
Nói chung Ma, Quỷ lộng hành
Trong thời mạt pháp nắm quyền thế gian
9
Ma cùng Quỷ, giả danh con mẹ
Truyền lời kinh, làm hại hồn linh
Đi vào mê tín dị đoạn
Cúi đầu sợ hãi quyền năng Thần Quyền
Hết mong trở lại cõi trời
Lạc vào Ma Đạo luân hồi tử sanh
10
Mẹ đã sai, Chí Tôn xuống thế
Đấng con Trời quyền bá tam thiên
Hư Không Tạng, Đức Diệu Không
Chính là Quốc Tổ Hùng Vương xuống trần
Anh cả một trăm con trời
Truyền lời Cha, Mẹ đi vào độ sanh
Quyền thay thế, đề danh cơ bút
Quyền phong danh, tột thế cao ngôi
Kế thừa di chí Tổ Tông
Di trì công đạo, tam thiên đất trời
Chỉ có Quốc Tổ Vua Hùng
Có quyền phong Thánh không người nào thay
Lời ma lời quỷ xưa nay
Chỉ là lừa bịp nào hay lẽ trời
Quốc Tổ truyền dạy lời Trời
Có quyền phong Thánh cho người lập công
Ngọc Hoàng Thượng Đế nói chung
Diêu Trì Hoàng Mẫu cũng như Phật Bà
Không quyền phong Thánh kỳ nầy
Mà là Quốc Tổ, thay Trời phong danh
11
Lời Cha Mẹ, pháp lành Thiên Ý
Thành mặt Trời, Văn Hóa Tâm Linh
Rọi soi khắp cả thế gian
Yêu tinh hiển lộ, quỷ ma hiện hình
Kính chiếu yêu, lời kinh Văn Hóa
Soi đến đâu, rõ thấu Tà Ma
Mạo xưng Phật, Thánh, Mẹ Cha
Giả chân, chân giả phân ra đành rành
12
Mượn xưng danh, không gì có tội
Nhưng dắt người, lạc Cội sai Cơ
Đi vào tăm tối u minh
Đời đời kiếp kiếp hết mong về trời
Ấy là tội, đọa vào địa ngục
Bởi hại người, rước họa vào thân
Cơ Trời vận hóa chuyển xoay
Đi vào sa đọa hồn linh linh hồn
Mượn xưng danh, nếu truyền thiên Ý
Thời hồn linh, đặng phước siêu sanh
Trở về Cực Lạc non Tiên
An vui hạnh phúc mãi trên thiên đàng
13
Cầu lên Mẹ, không rời Chân Tánh
Cầu lên Cha, không trái Lương Tâm
Cầu cho nhân loại bình an
Cầu cho non nước vinh quang rạng ngời
Lời nguyện cầu, đi vào chính đáng
Lời cầu kia, phúc báo vô cùng
Mẹ ban phúc lộc đầy tràn
An vui hạnh phúc sang giàu bình yên
14
Máy huyền vi, càn khôn Thiên Tạo
Lẽ công bằng, chẳng vị một ai
Thiện thời liền được siêu sanh
Ác thời phải chịu âm cung đọa đày
Bỏ Cội Nguồn, đi vào sanh tử
Lìa Lương Tâm, khó nổi siêu sanh
Ấy là định luật tự nhiên
Xưa nay vẫn thế không sai đường nào
15
Lời Mẹ dạy, lâu rồi Đại Đạo
Mãi phổ truyền, Nguồn Cội Vô Vi
Chân Tâm Chân Tánh trụ đi
Thoát ra sanh tử có chi nhọc nhằn
Lương Tâm đó, thường hằng lời Mẹ
Luôn nghe theo, thành Đạo khó chi
Trở thành Phật, Thánh, Thần, Tiên
An vui tự tại vô biên phúc lành
16
Muốn về trời, không cần quỳ lạy
Mà thường hằng, hành thiện độ nhân
Sống không trái ngược Lương Tâm
Tự mình giải thoát siêu lên thiên đàng
Lời Mẹ dạy, trở thành Văn Hóa
Độ thế nhân giải thoát hồn linh
Không còn sanh tử, tử sanh
Lên ngôi Phạt, Thánh, siêu sanh thiên đàng
Lời Mẹ dạy, phân rành tất cả
Đủ lý mầu giải rõ giả chân
Học vào sáng trí sáng tâm
Trở thành chánh giác rõ thông chánh tà
Trời mưa nắng, thuận hòa đâu khó
Nếu con người, biết lối thuận thiên
Đi vào muôn sự bình yên
Không còn lũ lụt thiên tai khốn cùng
Dân vững Gốc, đâu còn tan tóc
Dân vững Nguồn, xanh tốt đơm hoa
Giàu sang hạnh phúc âu ca
Dân giàu nước mạnh an vui thái bình
Lời kinh giáo, Mẹ truyền xuống thế
Để cho người, hiểu thấu huyền Cơ
Làm theo Thiên Ý Trời Cha
An vui hạnh phúc nở hoa phúc lành
17
Đời mạc pháp. Lộng hành Ma. Quỷ
Là bởi do Âm hiển dương suy
Cơ Trời vận hóa u minh
Ấy là cơ hội, Quỷ, Ma lộng hành
Mượn xưng danh, con trời khắp lối
Khóc cùng than níu kéo hồn linh
Nào là Mẹ độ cho con
Về trời hưởng phước an vui an lành
Nhưng thật ra, chỉ toàn Ma mị
Lời dạy kia, Nguồn Cội bỏ rơi
Chân Tâm Chân Tánh xa xôi
Lương Tâm bỏ mất không coi ra gì
Mà chỉ dạy đường lành không rõ
Càng tiến tu càng trổ dị đoan
Hành sự trái ngược Lương Tâm
Truyền lời nô lệ, lệ nô Thần Quyền
Cuối tiểu kiếp, là mùa gặt hái
Nên Quỷ, Ma giành lấy hồn linh
Phủ bao cảnh giới u minh
Làm cho nhân loại hết mong về trời
18
Cơ vận hóa Ý Trời xoay chuyển
Âm suy tàn, Dương hiển dương sanh
Đi vào Tà chánh phân tranh
Giao thời sàng lọc quả nhân con người
Những hạt gạo trên sàng hiển Thánh
Thành Phật, Tiên, Thần, Chúa cao ngôi
Đi vào vận hội Long Hoa
Lập đời Thánh Đức âu ca Tiên Rồng
Đường Đại Đạo, phản hồi Nguồn Cội
Con nhận Cha, hướng nội nhận Tông
Coi như ra khỏi tử sanh
Đi vào bất tử an vui vĩnh hằng
Đạo phải đâu, lỵ quỳ xin xỏ
Nhờ Ông kia Nà nọ ban cho
Ấy là mê tín di đoạn
Toàn lời mê tín khó mong đạt thành
19
Lời kinh của Mẹ sấm truyền
Thậm thâm vi diệu vô cùng thậm thâm
Ai người đọc tụng truyền ra
Mẹ đây bảo hộ chở che an lành
Chỉ cần ca ngợi một lời
Ức muôn tội lỗi không còn tiêu tan
Gia đình con cái bình an
An vui hạnh phúc giàu sang, sang giàu
Những ai phỉ báng kinh nầy
Coi như hủy diệt linh hồn, hồn linh
Đọa đày vùi dập triền miên
A tỳ vô giám, ngày đêm hành hình
Không mong trở lại luân hồi
Tiêu tan huệ mạng rồi đời tiêu tan
Người nào cung kính trì kinh
Phát tài phát lộc thênh thang phúc lành
Mẹ đây che chở mọi bề
Phước Trời hưởng mãi sang giàu vinh hoa
***
Kệ Rằng
Cái tài Ma, Quỷ do đâu
Chính là ăn cắp kinh thơ Thánh Thần
Đêm về làm của riêng mình
Cho rằng đắc Đạo lừa người u mê
Đã là Ma, Quỷ, Quỷ Ma
Lương Tâm đánh mất sao ra lời vàng
Đã là Ma, Quỷ, Yêu Tà
Chân Tâm Chân Tánh đâu là rõ thông
Lấy đâu ra Đạo dạy răng
Chỉ toàn ăn cắp lăng nhăng nói bừa
Thiên Luật chẳng rõ một lời
Dạy toàn mê tín phạm vào Luật Thiên
Xưa nay trời đất phân minh
Tà không thắng Chánh, Chánh luôn thắng Tà
***
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————————–
