CÂU CHUYỆN TÓM TẮT – HỒI KÝ 17 – LONG HOA LƯỢC THUẬT

CÂU CHUYỆN TÓM TẮT
HỒI KÝ 17
LONG HOA LƯỢC THUẬT

Nói về 18 người anh em ra Hà Nội lên Trung Ương, dự Giỗ Tổ Hùng Vương gặp không biết bao nhiêu là trở ngại khó khăn. Nhưng cũng có cái vui là chứng kiến sự thân thiện Anh Em các Ban Ngành Trung Ương thân thiện với Đồng Bào Đức Phổ, thời lấy làm vui lắm.
– Ai nấy cũng nghĩ rằng về Cội Nguồn là một hướng đi đúng. Nên các Ban Ngành Trung Ương mới thân thiện như vậy, theo Thầy Tổ về với Cội Nguồn là một niềm vui lớn không còn cái vui nào hơn. Không nói là vững chắc vì còn có các Ban Ngành Trung Ương.
– Nhìn sự thân thiện cũng như cách đối xử các Ban Ngành Trung Ương đối với Đồng Bào Đức Phổ thời cũng đủ biết con đường Về Nguồn, là con đường tốt đẹp nhất trong thời nay, con Đường năm nghìn năm Văn Hiến, bắt đầu kết trái đơm hoa.
– Từ nơi Viện Sử Học, theo sự hướng dẫn anh em Viện Sử học tiến hành về Đền Hùng Phú Thọ dự Giỗ Tổ Hùng Vương.
– Mười Tám người anh em bà con Đức Phổ, đồng hành cùng Viện Sử Học nhìn thấy dòng người cuồn cuộn chảy về Đền Hùng như thác lũ, bà con khắp miền về dự Giỗ Tổ đông hằng hà sa số trùng trùng lớp lớp kể gì sáu, bảy, triệu người.
– Công An vài mét có một người, đâu phải là Công An viên bình thường, mà là có nhiều anh Công An thuộc hàng úy, Tá ra sức bảo vệ an ninh trật tự, liền nỗi lên một nỗi buồn, không nói là đau khổ.
– Công an nào cũng trong ngành Công An Do Bộ Công An chỉ đạo điều khiển. Nhưng Công An ở đây khác với Công An quê nhà một trời một vực. Có lẽ Công An nơi đây là Công An biết Nguồn biết Cội. Còn một số cá thể Công An biến chất Đức Phổ quê nhà, từ dưới đất chui lên, không có Cội Nguồn, nên chống phá Cội Nguồn, còn hơn chống giặc ngoại xâm. Chống phá bất kể ngày đêm. Nghe hai tiếng Quốc Tổ liền bị dị ứng.
– Nhìn những chú Công An nơi đây, toát lên vẻ đẹp tình thương đồng loại tình nghĩa Đồng Bào, những giọt mồ hôi lăn trên đôi má, càng cho thấy sự mệt nhọc giữ gìn an ninh trật tự, để cho người dân an tâm dâng hương cho Quốc Tổ. Cũng là Công An nhưng Công An ở đây có Lương Tâm, không vì theo chủ nghĩa Mác Lê mà bỏ Cội bỏ Nguồn. Đúng là những Công An con cháu Tiên Rồng. Lúc nào cũng có tầm nhìn xa hiểu rộng. Không bao giờ để cho Mất Gốc Dân Tộc Việt Nam, luôn nhớ mãi câu Uống Nước Nhớ Nguồn. Ăn Quả Nhớ Người Trồng Cây.
– Còn nơi Quê Hương Đức Phổ, Quảng Ngãi. Người dân hướng về Cội Nguồn thời Công An chặn đường hành hung. Uống nước lấp Nguồn. Ăn quả đón ngã người Trồng Cây. Nhìn Đồng Bào lớp lớp sáu bảy triệu người về đây họ mới thật là những người Việt Nam. Con người luôn biết giữ gìn Cội Gốc. Uống nước nhớ Nguồn, ăn quả nhớ người Trồng Cây. Cũng cùng là Công An, nhưng Công An còn Lương Tâm. Công An không có Lương Tâm Nên mới chống phá Cội Nguồn của Họ như vậy. Một số Công An biến chất cửa quyền nơi quê nhà Họ khác với Công An Phú Thọ ở đây. Nhìn Công An Phú Thọ sao mà cảm mến lạ lùng, người nào cũng toát lên vẻ đẹp con Rồng cháu Tiên.
– Chính Quyền Phú Thọ là Chính Quyền của nước Việt Nam Lo cho Tiên Tổ, Tổ Tiên tu tạo Đền Hùng mỗi ngày một khang trang, mở rộng đường sá, tạo lên quan cảnh chẳng khác gì Thiên Đàng trần thế nơi đây.
– Buồn cho quê hương Đức Phổ. Chính Quyền Địa Phương. Phần Đông không có tấm lòng Hướng Về Cội Nguồn. Mà còn ra sức trù dập Cội Nguồn, không nói là vô nhân tính mất hết Lương Tri, mất hết Lương Tâm. Tìm những người con hướng về Cội Nguồn đem ra đấu tố, không nói là giết đi, bỏ tù hãm hại, cũng không ít người sợ quá lưng mật mà chết. Nỗi kinh hãi bị trù dập Ám ảnh vì mời lên mời xuống hành hạ. Không buồn sao được ước gì lãnh Đạo quê mình, bằng một nửa nhân đức nhân cách như các nhà lãnh Đạo trên đất Phú Thọ nầy Tạo điều kiện cho dân khắp cả nước đến Đền Hùng thắp hương cho Quốc Tổ một cách dễ dàng, đảm bảo an ninh trật tự. Ôi quê hương của tôi những người hướng về Cội Nguồn đau thương và oan ức đau khổ biết là bao, có lẽ trời đã biết trước việc nầy Nên sấm mới có câu. 105, 106:

– Bấy giờ càng khốn ai ơi
– Quỷ Ma đông nghịt biết trời là đâu

Hay Là:

Bây giờ càng khốn ai ơi
Quỷ, Ma, hung ác, biết trời là đâu

Câu 89, 90
– Chưa từng thấy đời nào sự lạ
– Bổng khiến người giá họa cho dân

Hay là:

Chưa từng thấy đời nào sự lạ
Tìm đủ điều giá họa cho dân
***
Mấy mươi năm trên búa dưới đe
Cầu Trời khẩn Phật chở che sống còn
Câu : 243, 244, 245, 246.
– Ai cứu được con thơ sa giếng
– Đua một lòng tranh tiếng giục nhau
– Vạn dân chịu thửa u sầu
– Kế dư nhị ngũ, mới hầu khoan cho

Hay là:
Ai cứu được người dân sa giếng
Thời một đời nổi tiếng lưu danh
Không còn chịu cảnh tang thương
Thoát qua trù dập đến nơi an lành

Hay Là:
Ai cứu được Việt Nam khốn đốn
Thời lừng danh nỗi tiếng vạn đời
Muôn dân nhất định tôn quỳ
Đi vào nhị ngũ dư bình nên công
***
Nhưng ai cứu đây Quê Hương Đức Phổ còn chìm trong bao phủ tang thương. Về Nguồn đâu dễ bình yên, Những người yêu Cội mến Nguồn tôn thờ Quốc Tổ Vua Hùng họa tai, tai họa cái chết cận kề thảm thương.
– Nói về nơi Quê Nhà, bọn biến thái cửa quyền, quyết tâm hại cho bằng được những người lên Trung Ương cũng như dự Giỗ Tổ Hùng Vương. Người nào người nấy vẻ mặt hầm hầm sát khí. 18 gia đình không khỏi hoảng hốt nghi nghe được thông tin từ những tên biến thái cửa quyền. Bọn chúng nói: 18 người lên Trung Ương dự Giỗ Tổ về đây chưa kịp tắm là tóm hết tống vào tù. Nhưng bọn cửa quyền cũng lấy làm lạ: Cội Nguồn có gì hấp dẫn mười mấy năm chà đạp trù dập nhưng vẫn cứ đi.
– Liên miên cho uống nước Mời. Thường cho ăn Khảo Đảo. Nằm trong Chảo Lửa, nằm trong Dầu Sôi. Lấy sức ở đâu vượt qua chông gai, vượt qua rào cản. Đi dự Giỗ Tổ lên Trung Ương. Đúng là kinh thay con cháu Tiên, Rồng. Chúng cho những người hướng về Cội Nguồn là cái bọn điên điên khùng khùng. Nhưng cơ sấm cũng đã chỉ rõ hồi kết cuộc  Câu 259, 260, 261, 262:

– Cơ tạo hóa phép mầu khôn tỏ
– Cuộc tàn rồi mới tỏ thấy cao
– Thấy sấm từ đây chép vào
– Một mảy tơ hào chẳng dám sai ngoa

Hay Là:
Cơ tạo hóa, an bày khôn tỏ
Cuộc tàn rồi, mới rõ thấp cao
Sấm trời hãy nhớ ghi vào
Mảy lông sợi tóc khó nào trật sai
***
Hay là:
Long Hoa Muôn Thuở Biên Cương
Việt Thường con cháu Tiên Rồng vẻ vang

– Nói về 18 người lên Trung Ương cũng như dự Giỗ Hùng Vương, về đến địa phương, tinh thần lúc nào cũng dâng cao ngùn ngụt, không còn sợ sệt như hồi chưa lên Trung Ương. Vì đã chứng kiến tai nghe mắt thấy tay sờ đụng. Nhìn thấy các Ban Ngành Trung Ương thiện cảm thân thiện với tâm nguyện hướng về Cội Nguồn Đồng Bào Đức Phổ, cũng như thấy biển người tràn ngập về Đền Hùng phải nói là rất đông, chỉ ước lượng số người mà thôi không thể đếm nổi.
– 18 người anh em Đồng Bào Đức Phổ, nhận thức được Giỗ Tổ lớn như thế nầy, là do chủ trương của Nhà Nước, các lãnh Đạo cấp Tỉnh đều có về tham dự múc nước múc đất đem về thờ, riêng đặc biệt Đồng Bào Đức Phổ thỉnh được hai lá Cờ Thần. Có đề bốn chữ Hội Tụ Bốn Phương. Đây là niềm vinh dự mà Đồng Bào Đức Phổ có được. Nghĩ đến chủ trương Nhà Nước không có sự ngăn cấm Đồng Bào về Nguồn. Đồng Bào cả nước có quyền về Nguồn cũng như tham dự Giỗ Tổ.
– Thế mà nơi quê nhà những thành phần biến chất cửa quyền Đức Phổ ra sức ngăn cản không cho đi. Đồng nghĩa là làm trái ngược lại chủ trương của Nhà Nước. Bằng khởi đơn khiếu kiện, sự thiệt hại trong chuyến đi lên Trung Ương cũng như dự Giỗ Tổ Và cho rằng việc hướng về Cội Nguồn là đúng chủ trương chính sách Nhà Nước. Chỉ có một số quan chức cửa quyền nơi Địa Phương làm bậy. Liền nói với gia đình sợ nỗi gì. Đi theo con đường Thầy Tổ là an toàn nhất, con đường trở về Cội Nguồn là con đường không sai phù hợp với chính sách chủ trương của Nhà Nước.
– Tuy bây giờ mây đen bao phủ từ Huyện lên Tỉnh. Nhưng sẽ tan dần không còn, vì Trung Ương cũng đang hướng về Cội Nguồn đồng hành cùng dân chúng.
– Ông Đinh Hùng Chung đại diện cho 18 người bị thiệt hại do một số chức quyền biến thái ngăn cản, làm thiệt hại trong chuyến đi lên Trung Ương cũng như dự Giỗ Tổ, chi phí tăng lên gấp đôi. Anh em chung sức thảo đơn đi đến viết đơn khiếu kiện gửi lên Thị Trấn, lên Huyện, lên Tỉnh.
– Qua hơn mười ngày sau, Tòa Án Huyện mời đích danh Ông Đinh Hùng Chung đến Tòa Án để giải quyết theo đơn khiếu kiện của 18 người.
– Ông Đinh Hùng Chung nhận được giấy mời của Tòa Án Huyện thông báo cho 18 người thiệt hai biết, nếu ai rãnh thời đến Tòa Án xem họ giải quyết thế nào. Có lẽ Thầy Tổ không hợp nơi Tòa Án nên Thầy Tổ ở nhà không đi. Chỉ có mấy người anh em không những có trí huệ mà còn can đảm hơn người đến nơi Tòa Án nghe sự phán quyết của Tòa Án .
– Tòa Án Huyện đưa giấy mời, mời những người thiệt hại đến Tòa Án giải quyết vào khoảng đầu tháng tư âm lịch năm 2000, nhưng không giải quyết gì cả mà là sắp sẵn một âm mưu, hể bước đến Tòa Án là không một ai chạy thoát.
– Khi Ông Đinh Hùng Chung, Ông Nguyễn Đức Thông, Ông Đổ Mộng Hùng, Ông Hùng Nghi, đến Tòa Án. Khi ấy cũng có Ông Long Phổ Thuận có trong 500 chữ ký xin khôi phục Cội Nguồn xây dựng khu đền thờ Hùng Vương. Có thể nói hôm nay là một ngày khác thường, quan cảnh nơi Tòa Án vô cùng khác lạ không giống như những ngày Tòa Án xét xử. Chỗ nào cũng thấy Công An, Công An thường phục, Công An sắc phục. Phải nói là rất nhiều. Chuyện gì đây họ muốn bao vây bắt ai. Không lẽ họ vây bắt những người họ mời lên giải quyết khiếu kiện.
– Năm người đến Tòa Án là những anh hùng dù cho cọp beo đầy Tòa Án cũng không sợ. Vẻ mặt phớt lờ như không thấy. Những anh em con cháu Tiên Rồng vào trong Tòa Án chờ đợi sự xét xử theo đơn khiếu kiện.
– Nhìn thấy các vị quan Tòa đi đi lại lại hình như đang chờ một người quan trọng đến mới đi vào làm việc, sau nầy mới biết người họ chờ là Thầy Tổ đến là hốt trọn cái gai trong mắt hơn mười mấy năm. Nhưng có người nói nhỏ với tên Ác Sói. Là Thầy Tổ không đến, tuy có hơi thất vọng như tóm cổ được Ông Nguyễn Thông, Ông Đinh Hùng Chung, Mộng Hùng, Hùng Nghi là những người thông thái đứng đầu 500 chữ ký, thời coi như đạt kế hoạch 90 phần trăm, dập tắt luôn câu chuyện con Rồng cháu Tiên hơn mười mấy năm qua bọn trái tai gai mắt không chịu nổi.
– Đến giờ Tòa Án khởi động xử theo đơn khiếu kiện. Trước nhất là dẫn Ông Long Phổ Thuận lên lầu, rồi ép nhảy xuống lầu, hầu gây ra án mạng. Ông Long có trong 500 chữ ký, được coi như là đồng lỏa những người đến khiếu kiện hôm nay. Ông Long thiệt mạng thời những người đến khiếu kiện đều có liên quan đến tội giết người. May thay Ông Long ép nhảy lầu nghe cái phịch tưởng đâu là xong đời, nào hay đâu Ông Long lom khom bò dậy la lớn họ ép tôi nhảy lầu đả đảo bọn Ác Bá. Đả đảo bọn Ác Bá. Xử chiêu thứ nhất không thành công, xử tiếp chiêu thứ hai. Nơi Tòa Án bổng nổi lên lộng xộn không biết chuyện gì xảy ra, chỉ nghe đập phá rầm rầm, chúng liền hô hoán Ông Đinh Hùng Chung, Ông Nguyễn Đức Thông, Ông Hùng Nghi đập phá chức bản chức danh các vị Tòa Án cũng như đập gảy ghế ngồi của Tòa Án. Cho là bọn con Rồng cháu Tiên kéo đến Tòa Án gây rối, đập phá tài sản của Nhà Nước. Thế là Công An ập tới họ quật ngã rồi còng tay.
– Phó Trưởng Đồn Công An Quan Cẩu Chó ôm xốc Ông Đinh Hùng Chung lên. Với nghề nghiệp ngành Công An lấy năm ngón tay chọt mạnh sâu vào nách Ông Đinh Hùng Chung sít chết ngất. Với cú chọt hiểm độc nầy mười phần nguy hiểm đến chín phần, đã chọt mạnh vào chỗ tử huyệt trước sau gì cũng chết. May ra ở nhà thời còn chạy chữa hi vọng chút đỉnh, nhưng ở trong tù thời chết chắc luôn. Đúng như những gì sấm nói. Câu 57, 58:

– Đời nầy những Quỷ cùng Ma
– Chẳng phải người thế, chẳng ra con người
Hay là:
Đời nầy những Quỷ cùng Ma
Lương Tâm không có chẳng ra con người

– Xưa nay bọn biến thái cửa quyền thường nói với Ông Đinh Hùng Chung: Tao là Luật Pháp, Pháp Luật là tao. Tên Ác Sói liền ra lệnh tống gian tất cả vào nhà lao hành hạ cho đến chết, Chỉ có Đổ Mộng Hùng là chúng cho về, còn bốn người bị tống giam.
– Ông Đinh Hùng Chung, Ông Hùng Nghi, Ông Nguyễn Đức Thông, Ông Long, ở trong tù ngày nào bọn ác bá cũng cho người đến lập án tờ khai. Hành hạ mệt nhừ ăn cơm không nổi. Nhất là Ông Đinh Hùng Chung bị phó đồn Công An Cẩu Chó đánh vào tử huyện, tức ngực chịu không nổi, tưởng rằng mình sẽ chết trong tù. Thầy Chung liền nhớ lại pháp môn tu thiền luyện khí trong Long Hoa Mật Tạng Kinh Mà Thầy Tổ đã truyền dạy. Thầy liền tu thiền luyện khí bốn năm tháng ròng rã thời trở lại bình thường.
– Nhưng trời cao có mắt tên Cẩu Chó ác quan cố ý đánh cho Ông Đinh Hùng Chung trào máu mà chết, không ngờ Ông Đinh Hùng Chung không trào máu. Mà tên Phó Đồn Công An Cẩu Chó ác quan phải trả giá, khi Ông Chung hết tức ngực thời tên Công An biến thái cửa quyền Cẩu Chó ác quan ấy phát bệnh ho ra máu, về sau càng ngày càng trầm trọng chữa chạy hết thuốc nhưng không bớt đau đớn cho đến chết.
– Ông Đinh Hùng Chung, Ông Nguyễn Đức Thông, Ông Hùng Nghi, Ông Long. Bị giam tại nhà tù Đức Phổ năm tháng. Không ai dám đến thăm. Người dám đến thăm Cô Chi vợ của Ông Trần Minh Thắng. Cô Chi là người phụ nữ anh hùng. Không biết sợ là gì. Vợ Ông Thông là bà Hồng. Vợ Ông Chung là bà Thủy. Là những người phụ nữ can đảm cùng kham cộng khổ với chồng trên con đường về Nguồn. Cố gắng thăm nuôi, không một lời than vãn. Xứng đáng là con cháu Quốc Tổ Vua Hùng, con của Cha Trời Lạc Long Quân. Con của Địa Mẫu Âu Cơ.
– Ông Nguyễn Đức Thông, Ông Đinh Hùng Chung, Ông Hùng Nghi, Ông Long, bị giam nơi nhà tù Đức Phổ năm tháng. Rồi đưa Ông Đinh Hùng Chung, Ông Nguyễn Đức Thông, Ông Hùng Nghi, Ông Long ra trại giam Quảng Ngãi, tiếp tục hành hạ. Có lẽ Hùng Nghi chịu không nổi tự viết tờ khai nhận tội. Từ bỏ con Rồng cháu Tiên, cũng như không tôn thờ Quốc Tổ nữa. Họ đã cho Hùng Nghi về. Sau đó hình như nghe đi theo Thiên Chúa.
– Chỉ còn lại ba người không chịu nhận tội cũng như từ bỏ con Rồng cháu Tiên, từ bỏ về Cội về Nguồn, một lòng tôn thờ Quốc Tổ Hùng Vương. Nhiều lần họ nói với Ông Thông, Ông Chung. Chỉ cần nhận tội gây rối Tòa Án, cũng như từ bỏ Cội Nguồn không tôn thờ Quốc Tổ nữa là họ cho về như Ông Hùng Nghi.
– Điểm then chốt là Thi Lòng, Thi Dạ, Thi Trung, Thi Hiếu. Then chốt là ở chỗ đây. Ông Đinh Hùng Chung, Ông Nguyễn Đức Thông, đã vượt qua. Thành Thánh ngay lúc đó. Giam tại nhà tù Quảng Ngãi được sáu tháng, rồi đem ra xử án kết án ba năm tù giam đày lên trại giam Kim Sơn.
– Trại giam Kim Sơn là trại giam nổi tiếng Miền Trung. Đã đến đây thời chỉ có chết, lao động cưởng chế. Tu, không tu, thầy chùa, người thường đều như nhau. Ăn những món ăn mà trai giam cho phép. Làm những việc làm nơi trại giam đã định ra. Cải lại là chết, nghe nói đày đến Kim Sơn thời ai cũng rùng mình.
– Nói về từ khi Ông Đinh Hùng Chung, Ông Nguyễn Đức Thông vào tù. Thời không một ai còn giám quan hệ đến gia đình Ông Thông, Ông Chung nữa. Nói gì đi thăm hai người. Không khí vào thời ấy là Vô cùng ảm đạm. Nghèo đói bao phủ lấy gia đình. Trông có cơm ăn là tốt lắm rồi. Như người ta thường nói đói ăn rau, đau uống thuốc. Tuy thiên la tai họa bao phủ, tuy địa võng tai ương bao trùm. Người đi thăm Ông Chung, Ông Thông được coi như là người rất gan dạ. Nhất là người không họ hàng bà con gì với Ông Chung, Ông Thông. Khi đi thăm Ông Chung, Ông Thông phải đề tên trong giấy xin phép địa phương. Địa Phương cho phép, thời trại giam Quảng Ngãi mới cho vào thăm. người ta xem xét rất kỷ cũng như để ý.
– Nhưng có người vẫn không sợ liên luỵ đến đồn Công An xin phép thăm viếng Ông Đinh Hùng Chung, Ông Nguyễn Đức Thông nơi nhà tù Quảng Ngãi. Những người dũng cảm nhiệt tình ấy là Ông Nguyễn Thanh Chất ( Hay còn gọi là Nguyễn Thanh Nguyên) cũng như vợ chồng Ông Trần Minh Thắng. Người phụ nữ can đảm, luôn dẫn đầu đi thăm nuôi.
– Cũng vào thời điểm ấy Ông Cao Đức Toàn đang học đại học nơi Thành Phố Hồ Chí Minh. Nghe Ông Đinh Hùng Chung, Ông Nguyễn Đức Thông đã dời ra trại giam Quảng Ngãi. Ông Cao Đức Toàn liền nghĩ học mấy hôm về quê đề tên vào danh sách thăm nuôi trình lên Công An xin phép. ra Tỉnh thăm Ông Đinh Hùng Chung, Ông Nguyễn Đức Thông, không sợ liên luỵ gì cả. Dù biết rằng đang học đại học ở Sài Gòn thành phố Hồ Chí Minh.
– Nói về Ông Đinh Hùng Chung, Ông Nguyễn Đức Thông. Bị bọn Ác Bá kêu án ba năm đày lên trại giam Kim Sơn.
Nơi trại giam Kim Sơn Quản Giáo Hùng, tuy đã đọc qua bản án Ông Đinh Hùng Chung. Nhưng thấy Ông Đinh Hùng Chung ăn chay trường nơi trại giam là điều cấm kỵ không cho phép. Nhưng thấy Ông Đinh Hùng Chung ăn chay trường mà không sợ sệt gì cả. Bằng kêu Ông Đinh Hùng Chung hỏi: Phạm Nhân tu ở chùa nào? Sao mà bị bắt vào tù.
– Ông Đinh Hùng Chung trả lời: Tôi không tu ở chùa nào cả. Ông Đình Hùng Chung liền kể lại tất cả sự việc xảy ra nơi Địa Phương.
– Quản Giáo Hùng nghe xong cảm động. Từ đó Quản Giáo Hùng thương mến Ông Đinh Hùng Chung vô cùng. Phân công cho Ông Đinh Hùng Chung làm việc nhẹ ở trong mát. Không ai quản lý muốn làm thời làm muốn nghỉ thời nghỉ. Quản Giáo Hùng thường mua xì dầu cũng như chao cho Ông Đinh Hùng Chung ăn. Tôn trọng sự ăn chay trường của Ông Chung. Sự ăn chay trường nơi trại giam Kim Sơn. Phải nói là có một không hai nơi trại giam Kim Sơn. Không có Thầy tu nào mà ở đây làm được chuyện đó. Dù là đọc kinh sám hối. Nếu có đọc thời đọc âm thầm trong đầu. Công An cai ngục nghe được thời mập mình. Chì có giảng con Rồng cháu Tiên là không sao cả.
– Một hôm Ông Thông đi làm gặp Ông Chung, kể hết nỗi khổ của mình là thường bị đội trưởng Công An dẫn đi làm dí báng súng đòi đánh. Cũng như sai đàn em Công An đánh Ông Thông. Ông Chung nghe Ông Thông nói vô cùng tức giận, bằng nói với Quản Giáo Hùng: Ông Thông ở bên đội trại giam Quản Giáo Màu, đang bị hành hạ do tên đội trưởng Công An dẫn đi làm. Quản Giáo Hùng qua thay cho Quản Giáo Màu ít bửa, trị tội cái thằng đội trưởng ấy đi cứu Ông Thông.
– Quản Giáo Hùng qua thay Quản Giáo Màu. Kêu thằng đội trưởng làm khó dễ Ông Thông đến, đánh cho thằng đội trưởng mấy cái chỉ mặt nói: Mầy làm khó Ông Thông. Tao qua lần nữa đánh mầy gảy tay gảy chân. Từ đó Ông Thông mới yên, không ai dám động đến Ông Thông nữa. Khoảng nửa tháng sau tên đội trưởng Công An dí báng súng đòi đánh Ông Thông đi về nghỉ phép bị xe tông chết.
– Viết đến đây Thầy Tổ không khỏi thở dài, những người mở đường đều trả cái giá quá đắc. Cũng như thử thách khảo đảo kinh hồn. Đôi khi mất mạng. Cội Nguồn có được như ngày nay không biết bao nhiêu là công sức đã đổ xuống của nhiều người. Mở trang sử mới, trang sử của đời Thánh Đức. Xin dừng bút hẹn lại những trang hồi ký sau.
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————————————————–

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s