TA THỨC TỈNH VỚI TA
Ta từ đâu ta đến
Mãn kiếp trần
Hồn biết phải về đâu
Về trời cao
Hay là nơi Âm Tào Địa Phủ
Như bừng tỉnh
Đường về trời, sao ta lại bỏ
Mấy triệu năm
Mới khai mở hiện ra
Nền Cội Nguồn, đã bừng lên sáng tỏ
Còn chờ gì, mà ta chẳng nhanh chân
Ta về đâu
Thời ta luôn làm chủ
Tự độ mình theo lời dạy của Trời Cha
Ôi sung sướng vì hồn xuân đã nở
Với những gì, ta thức tỉnh với ta
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————————-
