NỖI BUỒN

NỖI BUỒN,
Nghe tiếng oán than khắp non sông
Mà nghe đau xót, tận tâm gan
Trĩu nặng tâm hồn, cho thời thế
Dẫy đầy ngan trái, ngục tù oan
Cuộc sống thi nhau, vùi với lấp
Dẫm đạp lên nhau, hết cậy trông
Ai chết mặt ai, không nghĩ đến
Tình người đã cạn, nghĩa trống không
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————–

Leave a Reply