NHỮNG NGƯỜI BẠN

NHỮNG NGƯỜI BẠN
Từ dạo ấy, tôi luôn ngồi bàn phím
Mắt tôi nhìn, nhưng đang kiếm người thân
Và một hôm, đôi mắt tôi vụt sáng
Chợt nhìn ra, bao hình bóng thân quen
Những người bạn, như vì sao lấp lánh
Giữa dòng người, như dòng thác đấu tranh
Trước bầy quỉ, chúng nhe nanh múa vuốt
Như sẵn sàng, cấu xé, ngoạm nuốt ăn
Nhưng bạn tôi, vẫn hăng say bất khuất
Chí hùng anh, đầy khí phách tiến lên
Tôi bật khóc, nhìn thấy bạn bị bắt
Tôi đau lòng, khi thấy bạn còng tay
Và tôi đã , thét lên trong ấm ức
Ôi thế thời, thời thế những đắng cay
Bạn đấu tranh, cho ngày mai tươi sáng
Cho tự do, cho no ấm đẹp thay
Tôi đã khóc, khi nhìn bạn ngã xuống
Lấy thân mình, chịu hứng những dùi cui
Bạn là Bà Triệu Bà Trưng.
Bạn là Quốc Tuấn, Quang Trung oai hùng
Xứng danh con cháu Tiên Rồng.
Kế thừa sự nghiệp Vua Hùng, truyền trao
Bạn là những ánh vì sao
Như bao ngọn đuốc, sáng soi dẫn đường
Danh đức bạn, ghi vào huyền sử
Sáng muôn năm, đẹp mãi trong đời
Bạn là viên ngọc sáng ngời
Và tôi nhớ mãi muôn đời không quên
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————–

Leave a Reply