THẾ THỜI ĐẮNG CAY.
Biển chết thời dân trơ đủa
Có hại chi.
Những kẻ lương bổng dư xài
Cá chết không còn.
Ngư dân cùng đường khốn khó
Quan hại chi, chết sống mặt ai
Trợ giúp dân.
Gạo lên meo lên mốc
Ăn vào bệnh, ốm
Có can chi quyền chức ngôi cao
Quyền trong tay
Quan muốn ai sống thời sống
Luật đặt ra.
Quan muốn ai chết thời chết
Mấy mươi năm
Vẫn thế xưa nay.
Không phản đối thời khổ,
Phản đối thời bỏ vào tù
Đất nước nầy.
Dân chỉ là cỏ rác
Chết người nầy, còn người khác hại chi
Nỗi bất công, chỉ biết nín im, trong tủi hận
Chỉ biết cầu, trong tuyệt vọng, thương đau
Thế thời, thời thế đắng cay
Kiện ai , ai kiện , tối đen được gì
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————–
