NHỤC, VINH.
Cái gì cũng phải mất đi
Chỉ còn cái ác, lưu danh mãi còn
Cũng như cái thiện sáng ngời
Muôn năm như thể mặt trời sáng soi
Quyền cao chức trọng mà chi
Gieo bao cái ác, nhớp nhơ để đời
Tuy rằng nghèo khổ dân thường
Nhưng mà giữ được tấm lòng thẳng ngay
Vinh nhục nào có đâu xa
Thiện ác cứ mãi gieo ra gặt vào
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————
