QUAN và Quyền
Có một hôm, trời thanh gió mát
Quyền hỏi Quan, anh thấy gì không ?
Quan rằng : tôi thấy gì đâu
Vì tôi cũng cố ngôi cao vững bền
Quyền mới nói, anh mà như thế
Thời muôn dân khốn khó lắm đây
Làm dân thời biết nhờ ai
Khi Quan anh bỏ mặc dân khốn cùng
Quan hỏi lại,. Anh Quyền sao thế
Như dạo nầy tâm tánh đổi thay
Tối ngày hay nói lời ngay
Không sợ bỏ mạng hay sao anh Quyền
Quyền mới nói tâm nầy cắn rứt
Mãi tối ngày, chia chát lợi danh
Nước non bỏ mặc cho ai
Kìa quân xâm lược, lấn xâm cõi bờ
Quan rơi lệ thẩn thờ giây lác
Ôi nước non tan nát còn chi
Lạc Nguồn mãi sống chơi vơi
Thành ra tệ hại quên đi nước nhà
Quyền nước mắt dầm dề nghèn nghẹn
Lỗi tại ai hay tại chúng mình
Chỉ lo vơ vét làm giàu
Quên đi thực tế khốn cùng nước non
Kìa trước mắt, giang san lần mất
Nước mất rồi giàu có như không
Cuối cùng cũng mất sạch trơn
Mạng còn khó giữ huống chi gia tài
Một cuộc thế phơi bày trước mắt
Dân mất nhà mất đất khắp nơi
Rên la than oán kêu oan
Mà ta cứ mãi làm ngơ chẳng nhìn
Quan liền nói, vì mình hèn yếu
Quyền xen vào tôi khác gì anh
Lời ngay chẳng dám nói lên
Thật là hổ thẹn còn chi Quan Quyền
Tàu Trung Quốc quấy rầy cuộc sống
Hại ngư dân đâm phá thuyền tàu
Thế mà ta mãi cúi đầu
Nói rằng tàu lạ, không hề nhắc tên
Quan với Quyền mà chi thêm nhục
Biết bao giờ mới thực Quan Quyền
Nghĩ mà xót dạ đau lòng
Thế thời cuộc thế, căm hờn biết bao
Quyền than thở cùng Quan đồng chí
Nghĩ mà buồn, quyền thế ngôi cao
Mãi nhìn Trung quốc lấn xâm
Còn gì Tổ Quốc non sông cõi bờ
Quan nhìn Quyền tự hỏi với lòng
Quyền nhìn Quan tự hỏi việc làm đúng sai
Quan Quyền thức tỉnh nắm tay
Hai ta vì nước vì non sẳn sàng
Quyền đứng dậy xạch trần sai trái
Quan đứng lên hăng hái lời ngay
Dù cho mai mốt rồi đây
Về vườn cày cấy, cũng vui tấm lòng
Không nước thời có đâu thuyền
Có dân mới có quan, quyền ngôi cao
Không dân Quyền có được sao
Mất dân Quan cũng ra đi không còn
Lời thơ tuy đắng nhưng hiền
Lờ trung tuy khó nghe thời, ráng nghe
Quan, Quyền, rồi cũng từ đây
Vì dân vì nước, chung tay diệt thù
Sử vàng chép lại muôn thu
Muôn năm lừng lẫy danh thơm để đời
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————–
