CHÂN TRỜI LÓ DẠNG

CHÂN TRỜI LÓ DẠNG

Nhìn đất nước, rơi vào khốn khó
Thời buồn tên, Vạn lối xa xăm
Nghìn năm nô lệ tối tăm
Mong sao trời sáng dứt đi khổ sầu
Nhưng chờ mãi tiếng gà chưa gáy
Ánh bình minh, còn quá xa xôi
Bổng nghe gà gáy ó o
Sững sờ như đã nằm mơ trong đời
Kìa ánh sáng chân trời ló dạng
Những vần mây chở nặng ước mơ
Tâm hồn héo rũ héo khô
Đâm chồi nẩy lộc vươn lên xanh màu
Ôi cuộc sống ngọt ngào trở lại
Đã từ lâu chết lịm trong đời
Tưởng đâu mãi mãi u sầu
Nào hay cuộc sống đổi đời trổ xuân
* * *
Đời chỉ sợ Cội Nguồn không trở lại
Thời nước non, lụn bại bởi chiến tranh
Cây còn gốc, sợ gì héo cành rũ ngọn
Nước còn Nguồn , sợ gì nước cạn nước khô
———————–
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————————

Leave a Reply