VÌ CỚ SAO
Một bửa nọ, Sông liền hỏi Núi
Vì cớ sao, dân chúng ốm đau
Kinh hồn khiếp vía làm sao
Người nào cũng bịnh cũng đau khốn cùng
Núi than thở lạ gì chuyện ấy
Món ăn gì cũng thấy mà kinh
Dư thừa độc dược đồ ăn
Khắp trong rau quả cũng như thịt dùng
Đâu phải thế trong nhiều nước uống
Cũng rất nhiều hóa chất cho vào
Lại thêm ô nhiễm hiểm nghèo
Làm sao tránh khỏi bệnh tình tràn lan
Sông liền nói đáng lo hơn nữa
Tuy người dân hiểu rõ nguy cơ
Nhất là hàng hóa Cọng Trung
Chứa đầy độc dược hiểm nguy vô cùng
Lời cảnh báo khắp cùng như thể
Nhưng người dân đâu thể không dùng
Cái đói, cái thiếu, cái nghèo
Túi tiền vừa đủ thôi thì thế thôi
Biết độc mà cứ nuốt xơi
Cứ dùng, ham rẻ, kể chi độc hành
Núi ngậm ngùi trách liền thể chế
Đã lỗi thời xơ cứng ôm chi
Để cho độc dược tràn lan
Hại dân, hại chúng, bệnh mang đầy mình
Mau chuyển đổi không thì nguy khốn
Độc tràn lan , giết chết chúng dân
Không chết vì đạn vì bôm
Cũng chết bệnh tật ung thư đi đời
Đủ thứ bệnh khó thời cứu vãng
Đủ ung thư khiếp đảm hồn kinh
Hãy nhìn bệnh viện khắp nơi
Cùng là cơ sở tư nhân khắp cùng
Người bệnh đông nghịt chật gường
Nơi nào cũng thế khắp cùng nước non
Sông cùng Núi thở than, than thở
Cầu Trời Cha, xoay chuyển thế thời
Cứu dân thoát khỏi cảnh nầy
Mới mong cuộc sống, yên bình, bình yên
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————-
